Cao thủ Bonsai người Mỹ – Ryan Neil

Cao thủ Bonsai người Mỹ – Ryan Neil

Nguồn: Ryan Neil’s website

Dịch và biên tập: Dũng Cá Xinh (28/09/2019)

Hình ảnh
Tên
Quốc gia
Giới thiệu nhanh
Xem thêm
Ryan Neil

Ryan Neil, sinh ra tại Portland, Oregon, USA là một thiên tài sáng tạo Bonsai. Anh là tiên phong cho Bonsai không theo quy tắc và được mệnh danh "chàng trai Bonsai triệu đô"

Stillwaters… nghĩ về tất cả những điều có ảnh hưởng đến cuộc sống Bonsai của tôi, không có mối tương quan nào tốt hơn với niềm đam mê nghệ thuật của tôi so với những ngày đi câu cá với cha tôi ở ao của ông bà để lại.

Ryan NeilThực tế, tôi là thế hệ thứ tư của gia tộc Neils chuyên câu cá ở Stillwaters, những người đã say sưa với vinh quang của việc đánh bắt, sự thất bại của những ngày không có cá, để đưa những phần vấp ngã của tôi vào làn nước trong vắt, đặt ra câu hỏi về lòng can đảm của bản thân khi đối mặt với những cơn bão bùng nổ, và đã uống nước từ suối trên núi cao chảy xuống.

Việc lái xe đến Stillwaters đã thách thức mọi người về ý tưởng có một buổi đi chơi chiều lãng mạn hoặc một chuyến đi câu nhàn nhã. Đi đến Stillwaters đòi hỏi sự cống hiến. Đó là một chuyến đi bộ 5 tiếng đồng hồ trên những con đường dường như không thể vượt qua, ngay khi bạn rời những con đường lát gạch và an ninh của nền văn minh. Đôi khi bạn chắc chắn rằng các cơ quan nội tạng của mình đã bị đảo lộn bởi chiếc xe jeep đang nảy tưng tưng trên đường, va chạm với đỉnh dốc phía Tây của dãy núi Rocky.

Tôi không bao giờ có thể quên được ngôi trường một phòng học mà chúng tôi thấy khi đi dọc con đường, nơi bà nội Emmy đã dạy học suốt những năm 60 thế kỷ trước. Tôi cũng không thể nghĩ lại mà không có một nụ cười việc cha tôi đã chỉ ra những mảnh đá granit tuyệt đẹp của Derby Mesa ơi không lớn lên hồi nhỏ. Trước khi tìm thấy Bonsai, những tác đá nhô ra với những cây còi cọc đang vật lộn hướng ra bãi chăn thả gia súc, nơi có đầy những cây cow-pies và bách xù. Tuy nhiên, một khi tôi bắt được một con bọn Bonsai, đều gợi nhớ về ý chí sinh tồn và tính cách của những cây xoắn ở Derby Mesa, nhưng nguồn nguyên liệu để tạo ra cảm hứng lớn nhất của tôi trong việc theo đuổi Bonsai. Chúng là lời giới thiệu của tôi về Bonsai trước khi tôi có bất kỳ khái niệm nào về nó, và chúng đã chứng minh là nguyên liệu giúp tôi có năng lượng khi tôi tìm thấy nghệ thuật.

(Thông tin trên website Ryan Neil)

Thông tin

  • Xuất hiện ở các sự kiện: Rất nhiều sự kiện ở Mỹ (USA) và các quốc gia khác
  • Xuất hiện ở các tạp chí: Rất nhiều tạp chí
  • Giải thưởng: Rất nhiều giải thưởng quốc tế
  • Sách: N/A

Thêm thông tin về Ryan Neil

“Clash….Booooooom…..Boooom…..booom……boom.”

“Bố ơi, nếu sét đánh vào ô tô, người bên trong có bị chết không? “Không, chắc là không … chúng ta có lốp cao su”

“Clash….Booooooom…..Boooom…..booom……boom.”

“Nhưng, có nhiều kim loại hơn cao su, bố có chắc nó sẽ hấp thụ toàn bộ điện năng không?”

“Clash….Booooooom…..Boooom…..booom……boom.”

“Ngừng lo lắng quá mức đi, con có thể lãng phí thời gian của con cho những việc lo lắng không đâu, những việc con không thể kiểm soát và bỏ lỡ việc này sao? Chúa ơi, cha yêu một cơn bão sét ở Flattops! Nghe nó vang rền ra sao?”

Tôi đã được nhìn thấy Bonsai suốt thời thơ ấu. Thật khó để bỏ lỡ việc trở thành một võ sĩ khi bạn lớn lên trong một thế hệ của Karate Kid. Cây Bonsai dường như đi đôi cùng với cách đào tạo của Daniel-san, môt lối sống dựa trên một kỷ luật và thành thạo một bộ môn nghệ thuật. Tuy nhiên, cái chết của cây Bonsai đã thêm một lớp chiều sâu mà các loại hình nghệ thuật khác thiếu và sự quan tâm của nó là khó có thể phủ nhận. Mặc dù vậy, tôi đã sẵn sàng cho Bonsai, không phải vào lúc đó. Nó nằm ngoài tầm với và vượt quá khả năng của tôi để đánh giá và hiểu. Bonsai là điều thần bí, giống như những gì tôi đã từng thấy, một điều mà những người đàn ông Nhật Bản khôn ngoan và bí ẩn đã làm khi họ đạt đến đỉnh cao tinh thần và những mặt phẳng giác ngộ mà tôi không bao giờ hiểu được. Kết quả là, tôi đã tập trung vào việc chú ý đến khả năng của Daniel-san và mr. Miyagi, làm sao chống lại võ đường Cobra-Kai và nhóm tội phạm của chúng.

Tôi lúc đó 12 tuổi khi Bonsai đã có chỗ đứng trong tâm trí tôi. Sự hiện diện Bonsai tại Hoa Kỳ ngày càng lớn và tôi chỉ đơn giản là ngắm nhìn những bức ảnh về những cây cảnh rất đẹp, và chúng đã khắc sâu trong tâm trí tôi. Nó theo tôi. Từ trường cấp hai và sân sau của ông Miyagi đều bị phá vỡ dưới bàn tay của Toguchi-san rồi đến trung học cơ sở và khởi đầu cửa hàng cây cảnh của ông Miyagi. Tôi không thể nào thoát được nó. Tôi thấy những người bán cây cảnh bán cây từ xe tải của họ và bên đường, và ngay cả hội chợ mùa hè ở thị trấn nhỏ như thị trấn của tôi cũng có một gian hàng bán cây cảnh. Tôi khá hoang mang. Làm thế nào tất cả những người này có thể hiểu được sự phức tạp của Bonsai? Làm sao để chăm sóc? Làm sao xây dựng hàng rào trong cái nóng ngột ngạt và đóng đinh dồn dập chỉ với một cái vung búa? Những người này có khả năng bắt ruồi bằng đũa không? Những gì mọi người khác biết dường như tôi không biết? Điều gì khiến họ nghĩ rằng họ sẽ cần những gì để trồng cây Bonsai?

Mùa hè trước khi tôi chuyển sang 14 tuổi tôi đã quyết định đã đến lúc thử nước. Thay vì mua một cây Bonsai làm sẵn từ anh chàng Bonsai tại hội chợ, tôi đã quyết định bắt đầu từ đầu và tự trồng. Tôi lùng sục các vườn ươm và internets để tìm các lưu giữ và thu thập thông tin. Nghiên cứu khiến tôi bực bội và nản lòng. Quá nhiều thông tin và thật khó để biết được cái nào đáng tin? Thỉnh thoảng tôi lại nhắc đến Karate Kid thứ ba khi ông Miyago đang tạo dáng một cây Vân Sam (Spruce) trong xưởng của mình. Tôi đã nghiên cứu cách ông ấy biến đổi cái cây trước khi bảo Daniel-san chạy việc lặt vặt để ông hoàn thành cái cây trên bài khi Danile về nhà. Làm sao mà có thể làm vậy được? Tôi rất muốn biết. Nhìn qua danh bạ điện thoại, tôi thấy có một vườn ươm cây cảnh bên ngoài Denver, cách đó 3 giờ lái xe. Có lẽ ai đó có thể chỉ đạo tôi đi đúng hướng.

Tôi đã gặp Harold Sasaki vào tháng 8 năm 1995 trong một chuyến đi mua sắm hàng năm ở trường. Tôi lớn lên ở một thị trấn nhỏ ở sườn phía Tây của dãy núi Rocky gần Aspen, Colorado nên các chuyên đi Denver là rất hiếm. Tôi đã mặc cả với bố mẹ rằng nếu tôi cư xử đúng mực và không nàn nàn về mẹ và em gái tôi về việc suốt ngày đòi hỏi chiếc tủ quần áo tối thượng thì họ sẽ phải chịu đựng một chuyến đi đến vườn ươm Harold’s Colorado Bonsai Limited. Đó là một ngày mua sắm mệt mỏi, nhưng tôi đã sống sót với dự đoán về việc gặp Harold.

Từ ngữ không mô tả được hết chuyến đi đầu tiên của tôi đến vườn ươm của Harold, cũng như ấn tượng mà nó để lại cho tôi. Tôi không nói nên lời và tràn ngập sự phấn khích cũng như khát khao được biết mọi thứ cần biết về Bonsai. Harodl là một trong những người tiên phong đầu tiên của Mỹ trong việc thu thập cây tự nhiên và vườn ươm của ông là một minh chứng cho kỹ năng và khả năng của ông. Tôi không bao giờ nghĩ rằng những cây như vậy có thể được cấy và trồng thành công, nhưng tôi biết trong chuyến thăm đầu tiên đó, tôi muốn cống hiện cuộc đời mình cho Bonsai giống như Harold.

Trong ba năm tiếp theo, tôi đã gặp Harold thường xuyên nhất có thể để tìm hiểu về Bonsai và cách thu thập cây lão tàn Yamadori. Tôi đã chụp ảnh những cáci cây mọc trên những tảng đá granite trên dãy núi Rocky hoặc mắc kẹt trong những kẽ đá trên Derby Mesa và hỏi lời khuyên của Harold về các khai thác chúng thành công. Harold và tôi sẽ ngồi hàng giờ trong xưởng của anh ấy nói về sự phức tạp và kỹ thuật của cây cảnh khi anh ấy chia sẻ kiến thức của mình và lập sơ đồ quy trình thu nhập và tạo kiểu dáng cho vật liệu Yamadori. Harold thường nhắc đến công việc của ông Kimura để minh hoạ cách mà Bonsai có thể được đổi mới. Tôi ngạc nhiên trước những sáng tạo của bậc thầy Masahiko Kimura và sự tiếp cận của ông. Khả năng mang lại cho cây những đặc tính, cảm xúc và tính cách là độc nhất và khác biệt so với bất kỳ điều gì tôi từng thấy, và các kỹ thuật cấp tiến của ông đã cho phép ông mang lại sự thay đổi mạnh mẽ và củng cố thêm sự thiên tài của ông. Nhìn vào các bài viết trong tạp chí Bonsai Todau tôi đã mơ được học việc ông ngày nào đó, làm việc bên cạnh ông để học những bí mật và nguồn cảm hứng của ông.

Cuộc đời của tôi thay đổi nhanh chóng khi tôi đi sâu hơn vào cam kết của mình với cây Bonsai. Tôi thấy mình tự hỏi liệu có thể kiếm sống như một nghệ sĩ Bonsai trong khi tôi tập trung quá nhiều vào cây của mình so với bóng rổ và trường học. Bóng rổ đã là cuộc sống thời thơ ấu của tôi. Trong suốt mùa hè, tôi đã dậy từ lúc 5h30 mỗi sáng để rèn luyện kỹ năng rê bóng của mình trong một giờ và nhảy dây 1200 lần, sau đó đi đến phòng thể dục để thực hiện các bài tập Plyometric và nâng tạ. Không một ngày nào trôi qua mà tôi không động vào bóng rổ. Tôi đã sống, ăn và hít thở môn thể thao này bằng nhiều cách, nhiều khi làm lu mờ cả cuộc sống thật và những điều quan trọng hơn. Tuy nhiên, chấn thương trong suốt năm thứ hai và năm trung học của tôi đã cản trở khả năng chơi ở cấp đại học. Tuyệt vọng và lạc lối, Bonsai đã lấp đầy khoảng trống mà bóng rổ đã gây ra và đến năm cuối cấp, tất cả năng lượng và sự cống hiến cua rtooi đều dành cho việc hướng đến con được được học việc cùng thầy Kimura.

Một số tác phẩm của Ryan Neil

Ryan Neil's Japanese white pine

Thông Trắng Nhật Bản – Japanese White Pine – Pinus parviflora

Lodgepole pine

Thông Vỏ Trắng Bắc Mỹ – Lodgepole Pine – Pinus contorta

Rocky mountain juniper by Ryan Neil

Cây Bách Xù Núi Rocky – Rocky Mountain Juniper

Thông tin liên hệ

  • Địa chỉ: Portland, Oregon, USA
  • Email: ryan@bonsaimirai.com
  • Website: www.bonsaimirai.com
  • Xem thêm các bài khác TẠI ĐÂY ạ 

Trả lời

0988110300
chat-active-icon