Nguồn: Tạp chí Bonsai Focus English Edition T9/T10 2016
Dịch và biên tập: Dũng Cá Xinh (16/08/2021)
Martin Englert là một nghệ nhân gốm Bonsai tài năng và có nhiều thành tích cao đến từ Osnabrück, Đức, người đã sáng tạo ra những tác phẩm gốm Bonsai tuyệt vời từ năm 2001.
English
- Text: Bonsai Focus Studio – Photography: Martin Englert, www.englert-keramik.de
Can you tell us how you got into bonsai pottery?
I began with bonsai about 15 years ago, but soon the commercial, industrially manufactured pots no longer related to my ideas. Fortunately, I had a chance to make a bonsai pot myself. It was the start of it all, although I cannot say that the result has been what I had in mind.
Who was your teacher and what was the most important thing you learned?
First I learned about Monika Herbst, a ceramist from Osnabrück who’d studied ceramics at the Kunsthochschule in Kassel. There she made her name with the technique of wood and salt firing . After studying in Kassel she went to Japan for a year, where she worked with a Japanese Master with large Anagama kilns. (An anagama or ‘cave kiln’, consists of a firing chamber with a firebox at one end and a flue at the other.) She has taught me much about the Japanese pottery, including Japanese aesthetics in general, but above all she allowed me to assist her with many firings in her wood fired kiln. My first participation in such a 40 – hour firing was really a key experience and my desire to explore this burning technique and build my own kiln was born
Why ceramic? What do you find fascinating about it?
The wood fire in particular. There is something archaic about it. In principle, you create with very simple materials, namely with clay and fire: a new stone. The difficulties are of course in the detail. How to reach the required temperatures of up to 1300°C? How to build the oven? How to deal with ‘no pot tears’? It is a struggle sometimes against the elements. To understand the varying results of fire and yet never quite able to control it, makes the confrontation so exceptionally exciting.
Tell us what is your philosophy of bonsai ceramics.
As an artist, I create single pieces, I’m not drawn to repetitive manufacturing. I chose the two techniques that, of their nature, only allow individually made pieces. On the one hand, I like the rough, origins of a wood fire with natural colour spectrums, but am also fascinated by the elegance and purity of porcelain. To make and to paint porcelain pots individually is a challenge for me that requires an intense interest in the subject.
Do you make your own glazes?
My glazes (also the unglazed surfaces) emerge via the draught of the wood fire with its ashes, the reduction of oxygen in the fire and the optional addition of salt and soda during the firing and finally the fire itself. In addition, the appearance is influenced by the selection of a clay mass and slipware. Sometimes I also use Shino or ash glazes that I produce myself.
You use a kiln fired with wood only. Did you ever work with kilns using gas or electricity?
I also use an electric kiln for the biscuit firing and of course for my porcelain works. Additionally I also use it for unglazed pots with very dark clay, because these don’t survive the high temperatures of the wood fire.
What do you think of Japanese glazes, tones and shapes?
Classic Japanese pots are examples that cannot be ignored. I especially like the simple pots and also the quality of the surfaces of unglazed Japanese pots.
Do you think handmade pots are appreciated and valued by the bonsai enthusiast?
If you have created and maintained a bonsai over many years, it’s obvious to look for a custom pot for it. Once a tree reaches a certain level of maturity, I think most bonsai lovers prefer a handmade or antique pot.
What do you like about bonsai and making pots for bonsai?
Viewing a good bonsai is an emotional experience for me, just as it is for an especially impressive tree in the wild. We make a bonsai and so giving it a worthy framework to support its expressiveness is a task which gives me great pleasure.
Can you tell us a little about how you make your pots?
With the exception of some azalea pots and the round porcelain pots that I turn on the wheel, I build my pots without moulds. This way I create the required types and sizes without having to rely on pre-defined shapes. Each pot is unique in shape and despite the higher expenditure in time, I find the more personalized results worth-while.
Can you make a living out of bonsai pottery?
I have been a musician and producer for 37 years and I operate my own recording studio. But more recently the ceramic work has developed into a second business.
What was the most difficult, time-consuming pot you have ever made?
One of my dragon pots was very complex, constructed by hand and fired in a wood fired kiln. And then there was the square porcelain pot, cut and biscuit fired, glazed, fired up and entirely decorated with a Japanese wave pattern and again fired. The painting alone took me four days and two bottles of red wine!
Are you not afraid that the pot becomes too dominant and therefore more important than the bonsai itself?
What makes wood firing so special is that it’s both very expressive yet restrained, simple surfaces occur, with very natural colours as well.
One can perhaps compare these with the colours of the stones in a river bed, which appear infinitely varied, but never leave the confines of the natural colours. Such surfaces in conjunction with simple, reduced forms and good proportions are likely to support a tree, without becoming over dominant.
What is the charm of working with porcelain?
It was a challenge for me to understand the technical side at first. How much porcelain mass? Which glaze and colours? Under glaze? Glaze painting? I’m now in a fortunate position. I can focus on the shape of the pots and the designs of its paintings. The design of my motives and its execution requires high concentration and patience, but is very contemplative and satisfying. A beautiful work when the weather for the wood fire kiln does not want to cooperate.
Tiếng Việt
- Bài viết: Bonsai Focus Studio – Ảnh: Martin Englert, www.englert-keramik.de
Anh có thể chia sẻ anh bén duyên với lĩnh vực làm chậu Bonsai như thế nào?
Tôi bắt đầu với Bonsai cách đây khoảng 15 năm, nhưng chẳng mấy chốc những chiếc chậu cây thương mại được sản xuất công nghiệp không còn liên quan đến các ý tưởng của tôi nữa. May mắn thay, tôi đã có cơ hội tự tay làm một chậu cây Bonsai. Đó là sự khởi đầu của tất cả, mặc dù tôi không thể nói rằng kết quả đạt được như những gì tôi đã mường tượng trong đầu.
Ai là thầy của anh và điều quan trọng nhất anh đã học được là gì?
Đầu tiên, tôi học từ Monika Herbst, một thợ gốm từ Osnabrück, người đã nghiên cứu về gốm sứ tại Kunsthochschule ở Kassel. Ở đó, bà đã làm nên tên tuổi của mình bằng kỹ thuật nung bằng gỗ và bằng muối. Sau khi học ở Kassel, bà đã đến Nhật Bản trong một năm, nơi bà làm việc với một Thạc sĩ người Nhật với các lò Anagama lớn. (Một anagama hay ‘lò nung’, bao gồm một buồng nung với một hộp đốt ở một đầu và một ống khói ở đầu kia.) Bà đã dạy tôi rất nhiều về đồ gốm Nhật Bản, bao gồm cả thẩm mỹ Nhật Bản nói chung, nhưng trên hết bà ấy đã cho phép tôi giúp đỡ bà ấy trong nhiều công đoạn nung bằng gỗ. Lần đầu tiên tôi tham gia vào công đoạn nung kéo dài 40 giờ như vậy và đó thực sự là một trải nghiệm quan trọng. Mong muốn khám phá kỹ thuật nung này cũng như quy trình xây dựng lò nung của cá nhân tôi đã ra đời.
Tại sao lại là gốm sứ? Anh thấy điều gì hấp dẫn trong lĩnh vực này?
Đốt củi nói riêng. Có một cái gì đó cổ xưa liên quan đến nó. Về nguyên tắc, bạn tạo ra một viên đá mới bằng những vật liệu rất đơn giản, cụ thể là bằng đất sét và lửa. Những khó khăn là tất nhiên khi đi vào chi tiết. Làm thế nào để đạt được nhiệt độ yêu cầu lên đến 1300 °C? Làm thế nào để xây dựng lò? Làm thế nào để làm chậu “không bị bọt nước”? Đó thực sự là một thử thách. Để hiểu được kết quả khác nhau từ lửa nhưng không bao giờ hoàn toàn có thể kiểm soát nó, khiến thử thách này trở nên đặc biệt thú vị.
Hãy cho chúng tôi biết triết lý của anh về gốm sứ trong Bonsai là gì
Là một nghệ sĩ, tôi tạo ra những tác phẩm đơn lẻ, tôi không bị cuốn hút vào quá trình sản xuất lặp đi lặp lại. Tôi đã chọn hai kỹ thuật, về bản chất của chúng, chỉ cho phép các tác phẩm được tạo ra một cách độc nhất. Một mặt, tôi thích sự thô ráp, nguồn gốc của một quá trình đốt bằng củi với phổ màu sắc tự nhiên, nhưng một mặt tôi cũng bị cuốn hút bởi sự sang trọng và tinh khiết của đồ sứ. Để làm và vẽ ra những chiếc bình sứ riêng lẻ là một thử thách đối với tôi, đòi hỏi một niềm yêu thích mãnh liệt đối với chủ đề này.
Anh có tự làm men không?
Lớp men của tôi (cùng bao gồm các bề mặt không tráng men) hiện lên qua việc nung bằng củi cùng với tro của nó, sự giảm oxy trong ngọn lửa và tùy chọn thêm muối hoặc soda trong quá trình nung và cuối cùng là từ chính ngọn lửa. Ngoài ra, vẻ ngoài bị ảnh hưởng bởi việc lựa chọn khối đất sét và slipware (là đồ gốm được xác định bằng quy trình trang trí chính của nó, nơi vết trượt được đặt lên bề mặt thân bằng đất sét cứng bằng da trước khi nung bằng cách nhúng, sơn hoặc bắn tung tóe.). Đôi khi tôi cũng sử dụng Shino (Gốm Shino là dòng gốm men trắng đầu tiên của Nhật Bản, được làm ra bằng cách trộn lẫn các đất sét với các khoáng chất.) hoặc men tro (ash glazes) do tôi tự sản xuất.
Anh chỉ sử dụng lò nung bằng củi. Anh đã bao giờ làm việc với lò nung sử dụng khí đốt hoặc điện?
Tôi cũng sử dụng lò điện để nung gốm mộc (biscuit firing) và tất nhiên là cho các tác phẩm sứ của tôi. Ngoài ra, tôi cũng sử dụng nó cho các chậu không tráng men bằng đất sét sẫm màu, vì chúng không chịu được nhiệt độ cao của lửa củi.
Anh nghĩ gì về men Nhật Bản, tông màu và hình dáng?
Những chiếc bình cổ điển của Nhật Bản là những ví dụ không thể bỏ qua. Tôi đặc biệt thích những chiếc chậu đơn giản, cũng như chất lượng bề mặt của những chiếc chậu không tráng men của Nhật.
Theo anh, những chiếc chậu handmade có được người đam mê Bonsai đánh giá cao và có giá trị không?
Nếu bạn đã tạo dáng và duy trì một cây Bonsai trong nhiều năm, điều hiển nhiên là bạn phải tìm một chiếc chậu “hàng thửa” cho nó. Một khi cây đạt đến độ trưởng thành nhất định, tôi nghĩ hầu hết những người yêu Bonsai đều thích một chiếc chậu làm bằng tay hoặc một chiếc chậu cổ.
Anh yêu thích gì ở Bonsai và làm chậu cho cây Bonsai?
Ngắm một cây Bonsai đẹp là một trải nghiệm đầy cảm xúc đối với tôi, cũng như đối với một cây đặc biệt ấn tượng trong tự nhiên. Chúng tôi tạo ra một cây Bonsai và vì vậy việc tạo cho nó một khuôn khổ xứng đáng để hỗ trợ sự biểu đạt là một nhiệm vụ mang lại cho tôi niềm vui lớn.
Anh có thể cho chúng tôi biết một chút về cách làm chậu của anh?
Ngoại trừ một số chậu Bonsai Đỗ Quyên và chậu sứ tròn mà tôi xoay trụ, tôi xây chậu của mình mà không cần khuôn. Bằng cách này, tôi tạo ra các loại chậu cũng như kích thước chậu mà không cần phải dựa vào các hình dạng được xác định trước. Mỗi chậu có hình dạng độc đáo và mặc dù tốn thời gian hơn, tôi thấy kết quả được cá nhân hóa hơn, và điều đó thực sự đáng giá.
Anh có thể kiếm sống bằng gốm Bonsai không?
Tôi đã là một nhạc sĩ và nhà sản xuất trong 37 năm và tôi điều hành phòng thu âm của riêng mình. Nhưng gần đây, công việc gốm sứ đã phát triển thành một ngành kinh doanh thứ hai.
Chậu cây khó nhất và tốn nhiều thời gian nhất mà anh từng làm?
Một trong những chiếc chậu hình rồng của tôi rất phức tạp, được làm bằng tay và nung trong lò củi. Và sau đó là chiếc chậu sứ hình vuông, được cắt và nung mộc, tráng men, nung lên và được trang trí hoàn toàn bằng hoa văn sóng Nhật và lại một lần nữa được nung. Chỉ riêng phần vẽ này đã làm tôi mất bốn ngày và hai chai rượu vang đỏ!
Anh không sợ rằng chậu cây trở nên quá nổi trội và do đó quan trọng hơn chính cây Bonsai?
Điều làm cho việc đốt củi trở nên đặc biệt là nó vừa rất biểu cảm nhưng không bị hạn chế, bề mặt đơn giản xuất hiện, với màu sắc rất tự nhiên.
Có lẽ người ta có thể so sánh những màu này với màu sắc của đá dưới đáy sông, chúng có vẻ vô cùng đa dạng, nhưng không bao giờ rời khỏi giới hạn của màu sắc tự nhiên. Các bề mặt như vậy kết hợp với các hình thức đơn giản, nhỏ gọn và tỷ lệ tốt có khả năng hỗ trợ cây Bonsai, mà không trở nên lấn lướt.
Điều hấp dẫn khi làm việc với đồ sứ là gì?
Ban đầu, đó là một thách thức đối với tôi khi tìm hiểu về khía cạnh kỹ thuật. Khối lượng sứ bao nhiêu? Men và màu nào? thiếu men? Tráng men hoa văn? Bây giờ tôi đang ở một vị trí may mắn. Tôi có thể tập trung vào hình dạng của những chiếc chậu và nội dung của phần minh hoạ (vẽ). Việc thiết kế các ý tưởng của tôi và việc thực hiện nó đòi hỏi sự tập trung cao độ và kiên nhẫn, nhưng rất đáng suy ngẫm và thỏa mãn. Một tác phẩm đẹp đẽ ra đời mặc dù thời tiết đối với lò lửa củi không hề thuận lợi cũng là một sự thoả mãn.