[Ebook Việt Hoá] The indestructible houseplant – Ferns

This hollowed-out log holding a group of mosses and ferns feels like you just stumbled upon it in the woods.
  • Nguồn: Sách tiếng Anh bản cứng: The indestructible houseplant: 200 beautiful plants that everyone can grow – Tovah Martin
  • Biên tập: Dũng Cá Xinh (Tháng 10/2021)
  • Dịch: Quỳnh Nhi

English

A blue enamel pan cradles footed fern, Humata tyermanii, together with Asplenium ‘Austral Gem’ and spike moss
A blue enamel pan cradles footed fern, Humata tyermanii, together with Asplenium ‘Austral Gem’ and spike moss

Where would I be without ferns? In the initiative to cover my world with green, ferns are indispensible. As I pad around the house in the morning, eyes half open, a squirrel’s foot fern frond swats me in the thigh from a nook where nothing else will grow. When I reach over to open my bedroom window at night before slipping into bed, a polypodium gently brushes against my nightgown sleeve, punctuating the end of a long day being touched by plants. If I had only a few plants clustered around the optimal windows, I would not get the full green-immersion effect. So some need to stand back from the panes in the shadows. As volunteers to take up the rear, ferns are willing and able.

Many of the indestructibles in this book have a sedate presence. They keep to themselves and form tidy packages. The ferns are a refreshing exception. They are the frothing, gangly freethinkers of the plant world, and they seem to spend most of their time dreaming up stunts beyond your ordinary botanical bag of tricks.

Ferns are quirky, and Einstein and I love oddballs. Furry feet, colorful crosiers, strange fronds, weird silhouettes—anyone who says ferns are boring is just not paying attention. They are riveting on a truly intellectual level. They are the thinking person’s no-brainer. That sounds like an oxymoron, but you want a green roommate with substance. Highly refined should not equal high maintenance.

Maybe you have steered clear of ferns because they seem like divas. You assume anything that looks exceptionally good is bound to require hair and makeup. Fortunately, that isn’t the case with most ferns. Some have a bad rap for being snobby about humidity, but I avoid those types. The fact that most of my oldest houseplants are ferns is telling. Just like you, I occasionally forget to water. For that reason, I have given up on maidenhairs (Adiantum species) heart fern (Hemionitis arifolia), and most Boston or sword ferns (Nephrolepis exaltata and Nephrolepis cordifolia, the exception being miniature Nephrolepis cordifolia ‘Duffii’, which is delightfully bulletproof). Or, to be more accurate, those types have given up on me. But what remains is a vast field of blissfully house-appropriate beauties that fill spaces where other, more light-gluttonous plants might refuse to grow. When only the brave are left standing, you still have some dazzlers in the brew.

Beside the blue enamelware, a white colander spills over with various mosses, which make great companions for ferns. Both dwell on the far side of the bathroom, away from the windows.
Beside the blue enamelware, a white colander spills over with various mosses, which make great companions for ferns. Both dwell on the far side of the bathroom, away from the windows.

Indestructible ferns are majestic, regal, gracious, and glorious, not booby prizes. Grown well, a fern fills its niche with panache. If given the right presentation, a fern will step out of the shadows and be every bit as wow-worthy as any bloomer. It’s all in the coupling of plant with container, and I spend a lot of time fussing over that merger. Appropriately displayed ferns make the leap from a house where everything is clustered around the windowsills to a place where green is pretty much everywhere you look. But even ferns require the occasional rotation to keep from arching toward the light source, especially when I push the limits and position them where light is really low. But I try not to do that on a regular basis because they deserve better. Don’t grow a plant if you can’t help it become its best self. Plants have pride too.

The Victorians made ferneries, both outdoors and inside. I find the concept enthralling. Ferns make very handsome companions for fellow ferns. There is so much diversity in frond textures and hues that the collection comes off as truly sophisticated and artistically enthralling. Taking this concept one step further, I sometimes tuck ferns into mutual planters and let their fronds interweave into a tapestry of texture. It reads like a dell indoors. And because ferns do not demand high beams, I can put my creations into the middle of a room to disperse the natural motif beyond being merely tied to the windows.

You are probably worried about humidity, and I don’t blame you—it can be an issue for ferns. My home is not particularly dry. Petting Einstein never produces sparks, and lizard skin isn’t an issue for me. But it’s not a sauna in here, either. Many ferns dwell in the bathroom, where I spend far too much time singing in the shower (hopefully they are equally tone-deaf). But ferns are not confined to that space; they live just about everywhere except the brightest windows. If your home has a dry atmosphere, consider running a humidifier. Everyone will benefit and be grateful, including the green occupants.

Containers are key. If you give a fern ample root room, most of your problems will be solved. Many ferns rapidly make extensive roots to slurp up moisture. In a shallow or cramped pot, the roots dry out frequently, which leads to problems. On the other hand, don’t overdo it. The root system shouldn’t swim in its container. And, of course, a nutritious organic potting soil is going to spell the difference between an okay-looking fern and a beauty queen.

FERNS

Asplenium, Athyrium, Davallia, Humata, Nephrolepis, Polypodium, and Pteris

EASY

SIZE

Ranging from 5 to 24 inches (12 to 61 cm) high, depending on the variety

FOLIAGE

Incredibly diverse—sometimes lacy but not always; gray, blue-green, and other hues available

OTHER ATTRIBUTES

Great for low-light conditions; some have furry feet

EXPOSURE

East or west; north is also possible

WATER REQUIREMENTS

Usually thirsty; keep soil moderately moist

OPTIMUM NIGHTTIME TEMPERATURE

55–70°F (12–21°C)

RATE OF GROWTH

Medium

SOIL TYPE

Rich, humusy, peaty potting soil with compost included

FERTILIZING

Early spring to late autumn

ISSUES

Can be pestered by scale; steer away from the Boston and sword ferns as well as maidenhairs, which are fussy

COMPANIONS

Try making combination planters with several diverse ferns; begonias, dracaenas, ivies, peperomias, and philodendrons also coexist

Speaking of centerfolds, grooming is everything in the world of ferns. When they are happy, ferns produce plentiful fronds that form tresses rivaling Tina Turner’s mane. But the moment a frond begins to turn pale, whisk it away. Staying on top of watering also prevents problems before they strike. Ferns prefer to be evenly moist, not sopping wet and never parched.

Ferns are prone to scale. If yours falls victim, keep in mind that ferns are sensitive to many oil-based sprays. To be sure that a spray is not going to harm your fern, first check the label. Then, just to be on the safe side, test any treatment on a small area of the plant with a dilute application. Always spray outdoors (even if your treatment is organic) and early in the day. After treatment, keep the plant from bright light for a day or more.

Celebrate your ferns. There is no need to pamper them, but pay attention. Give them the glad hand on a regular basis. If you really grow your ferns, rather than just putting them where they mark time, they will thrive and respond, waxing luxuriant. With their woodsy mood and outdoorsy connection, ferns deliver memories of rural hikes and other outward-bound excursions right into the heart of your home. They will shower your life with euphoria.

This hollowed-out log holding a group of mosses and ferns feels like you just stumbled upon it in the woods.
This hollowed-out log holding a group of mosses and ferns feels like you just stumbled upon it in the woods.

GOT DARK SHADOWS?

It should surprise no one to learn that Michael Trapp sleeps with ferns. The fact that an immense polypodium has settled into one corner of his bedroom, growing more corpulent over the years, will not shock anyone who knows the interior designer and antiques dealer. Although I wouldn’t really call Michael the King of Noir, he does have his dark side. It stands to reason that he pals around with anything that lurks in the shadows.

In truth, Michael’s shop and home in West Cornwall, Connecticut, makes the most of available light. He took a rather forlorn house under his wing years ago. The place is decidedly somber, but only because the decor is strictly time-warped. What’s actually macabre about Michael is his aesthetic. Crumbling, cracked, tarnished, and cloudy are all cool with him. He avoids new and pristine. Any plant that would be more at home in the Jurassic Period fits right in. Ferns are just the ticket.

Michael’s mother grew ferns because they transitioned well to other homes and his family moved continually. When Michael finally settled into a home and shop of his own, the result was a lot of smoky Viennese glass and statuary with various limbs no longer intact. The place is like a Victorian fernery minus the frump. He designed part of the house with stone floors and heating pipes below. That wonderful combination of warmth and high humidity just delights the ferns. Indeed, Michael’s ferns keep chugging along despite the fact that he makes frequent excursions collecting antiques while the ferns stay home with his cat, Mrs. Trapp. She isn’t great with care and maintenance; slumber is her primary specialty. But the ferns still do quite well.

Of course, it’s not all peachy keen, nor would Michael want it that way. He doesn’t really mind the rivalry between Mrs. Trapp and the fern that threatens to appropriate her position in Michael’s bedroom. With a stern hiss and a stiff swat, the polypodium has learned to keep its fronds to itself.

In Michael Trapp’s cracked domain, Pteris ensiformis ‘Evergemiensis’ sends a wayward frond to tickle an urn on a mantel.
In Michael Trapp’s cracked domain, Pteris ensiformis ‘Evergemiensis’ sends a wayward frond to tickle an urn on a mantel.
Lurking in a grotto, Polypodium aureum ‘Blue Star’ wends beside sea coral and shells.
Lurking in a grotto, Polypodium aureum ‘Blue Star’ wends beside sea coral and shells.

Tiếng Việt

Tôi sẽ ở đâu nếu không có cây dương xỉ? Trong việc bao phủ không gian sống bằng cây xanh thì dương xỉ là không thể thiếu. Khi tôi đi dạo quanh nhà vào buổi sáng, khi còn mơ ngủ, những chiếc lá dương xỉ như những con sóc quét vào đùi tôi từ một ngóc ngách nơi mà không có thứ gì khác. Khi tôi với tay để mở cửa sổ phòng ngủ của mình vào ban đêm trước khi bước vào giường, một cây Polypodium nhẹ nhàng cọ vào ống tay áo ngủ của tôi, đó là kết thúc một ngày dài chạm vào cây của tôi. Nếu tôi chỉ trồng tất cả hay một vài cây trên những bệ cửa sổ xung quanh, tôi sẽ không có được một căn phòng tràn ngập màu xanh. Vì vậy cần phải có những cái cây có thể sống được trong bóng tối. Như những người tình nguyện, những cây dương xỉ rất sẵn lòng và có thể.

Nhiều cây không thể phá hủy (bất hoại) trong cuốn sách này có hình dáng rất gọn gàng. Chúng  tạo thành những gói gọn gàng. Dương xỉ là một ngoại lệ. Trong thế giới thực vật, chúng tự do sáng tạo trong, và họ dường như dành phần lớn thời gian để tạo nên những hình dáng khác nhau và vượt qua những kiến thức thường thấy.

Dương xỉ rất kỳ lạ, còn tôi và Einstein thì thích những thứ kỳ quặc. Những bàn chân đầy lông, đầy màu sắc, những chiếc lá kỳ lạ, những đường viền kỳ lạ — bất cứ ai nói cây dương xỉ nhàm chán thì chỉ là họ không chú ý. Họ là những người suy nghĩ không có trí tuệ. Điều đó nghe giống như một những lời lặp đi lặp lại nhàm chán và bạn chỉ đang tìm một người bạn có cùng sở thích về tất cả các loại cây xanh.

Có thể bạn đã tránh xa cây dương xỉ bởi vì chúng có vẻ giống như rất nổi tiếng. Bạn cho rằng bất cứ thứ gì trông đặc biệt tốt nhất định phải hình dáng và màu sắc đẹp mắt. May mắn thay, hầu hết các loài dương xỉ đều không nằm trong trường hợp đó. Một số cây yêu cầu rất cao về độ ẩm, nhưng tôi thì tránh những kiểu cây đó. Thực tế là hầu hết các cây trồng trong nhà lâu đời nhất của tôi là dương xỉ. Cũng giống như bạn, tôi thỉnh thoảng có quên tưới nước. Vì lý do đó, tôi đã từ bỏ chi Tóc thần (loài Adiantum), dương xỉ lá tim (Hemionitis arifolia), và hầu hết dương xỉ Boston hoặc dương xỉ kiếm (Nephrolepis exaltata và Nephrolepis cordifolia, ngoại lệ là cây Nephrolepis cordifolia ‘Duffii’ thu nhỏ, có khả năng chịu đựng tốt). Hay nói chính xác hơn, những loại cây đó đã ‘bó tay’ với tôi. Nhưng những gì còn lại là những cái cây đẹp mắt với những vẻ đẹp phù hợp với ngôi nhà đầy hạnh phúc và lấp đầy những khoảng trống mà các loài cây ưa sáng hơn đã từ chối phát triển. Khi có những cây dương xỉ lấp đầy những phần trống tối tăm trong nhà, căn nhà bạn bừng sáng hơn bao giờ hết.

Dương xỉ bất hoại có hình dạng rất thanh nhã, đây không phải đánh giá phần bên ngoài. Khi phát triển tốt, một cây dương xỉ có thể lấp đầy ngách của nó với sự phô trương. Và nếu được trình bày đúng cách, một cây dương xỉ sẽ bước ra khỏi bóng tối và rạng rỡ bất ngờ như bất kỳ loài hoa nào. Tất cả đều nằm trong sự kết hợp giữa cây trồng với chậu chứa và tôi đã dành rất nhiều thời gian để tìm hiểu về sự hợp nhất đó. Những cây dương xỉ được trưng bày phù hợp tạo nhiều điểm thu hút khác ở trong ngôi nhà khi những bệ cửa sổ đầy nắng với những cây trồng xinh đẹp đang hấp dẫn mọi ánh nhìn. Nhưng ngay cả những cây dương xỉ cũng cần đôi khi xoay chậu để tránh bị cong khi cố vươn về phía nguồn sáng, đặc biệt là khi tôi đặt chúng ở nơi ánh sáng thực sự thấp. Nhưng tôi không làm điều đó thường xuyên bởi vì chúng xứng đáng được nhận được những điều tốt hơn. Đừng trồng cây nếu bạn không thể giúp nó trở nên tốt nhất. Thực vật cũng có giá trị riêng.

Người Victoria đã làm một khu vườn để trưng bày cây dương xỉ, cả bên ngoài và bên trong. Điều này làm tôi cảm thấy rất hứng thú. Dương xỉ có thể kết hợp với dương xỉ. Có rất nhiều sự đa dạng trong các kết cấu và màu sắc của cây dương xỉ để khiến bộ sưu tập trở nên thực sự tinh vi và đầy tính nghệ thuật. Thực hiện thêm một bước nữa, đôi khi tôi cắm dương xỉ vào những chậu trồng chung và để những chiếc lá của chúng đan xen vào nhau thành một tấm thảm có họa tiết. Nó trông như một thung lũng thu nhỏ ở trong nhà. Và bởi vì dương xỉ không yêu cầu cao về ánh sáng, tôi có thể đặt các ý tưởng sáng tạo của mình vào giữa phòng để phân tán sự chú ý quá nhiều vào cửa sổ.

Có thể bạn đang lo lắng về độ ẩm và tôi không trách bạn — đó có thể là một vấn đề đối với cây Dương xỉ. Nhà của tôi không phải là đặc biệt khô. Việc vuốt ve Einstein không bao giờ tạo ra tia lửa và làn da thằn lằn không phải là vấn đề đối với tôi. Nhưng ở đây cũng không phải là phòng tắm hơi để có độ ẩm cao. Nhiều cây dương xỉ trú ngụ trong phòng tắm, nơi tôi dành quá nhiều thời gian để hát dưới vòi hoa sen (hy vọng chúng không hiểu những giai điệu này). Nhưng dương xỉ không bị giới hạn trong không gian; chúng có thể sống ở khắp mọi nơi ngoại trừ những cửa sổ sáng nhất. Nếu nhà bạn có bầu không khí khô, hãy cân nhắc về những chiếc máy tạo độ ẩm.

Chậu cây là chìa khóa. Nếu bạn cung cấp nơi để rễ cây dương xỉ cảm thấy rộng rãi, các vấn đề của bạn sẽ được giải quyết. Cây dương xỉ nhanh chóng tạo ra rễ rộng để hút ẩm. Trong chậu nông hoặc chật chội, rễ sẽ  thường xuyên bị khô, dẫn đến nhiều vấn đề. Mặt khác, đừng quá chủ quan. Chậu cây không được quá rộng so với bộ rễ của chúng. Và, tất nhiên, một bầu đất hữu cơ giàu dinh dưỡng sẽ đánh dấu sự khác biệt giữa cây dương xỉ có vẻ ngoài bình thường và những cây thật sự xinh đẹp.

Dương Xỉ

Asplenium, Athyrium, Davallia, Humata, Nephrolepis, Polypodium, and Pteris

KÍCH THƯỚC

Cao từ 5 đến 24 inch (12 đến 61 cm), tùy thuộc vào giống

TÁN LÁ

Cực kỳ đa dạng – đôi khi có những đường viền nhưng không phải lúc nào cũng vậy; xám, xanh lam-xanh lục và các màu khác có sẵn

ĐẶC ĐIỂM KHÁC

Thật tuyệt vời với điều kiện ánh sáng yếu; một số có lông

VỊ TRÍ ĐẶT

Đông hoặc Tây; phía Bắc cũng có thể

YÊU CẦU VỀ TƯỚI NƯỚC

Thường khát nước; giữ đất ẩm vừa phải

NHIỆT ĐỘ VỀ ĐÊM TỐI ƯU

55–70°F (12–21°C)

TỶ LỆ TĂNG TRƯỞNG

Trung bình

LOẠI ĐẤT

Đất bầu giàu mùn, than bùn có bao gồm phân trộn

BÓN PHÂN

Đầu mùa xuân đến cuối mùa thu

VẤN ĐỀ

Có thể bị quấy rầy theo quy mô; tránh xa Boston và những cây dương xỉ kiếm cũng như những cây chi Tóc thần, vốn yêu cầu rất cao trong viêch chăm sóc

KẾT HỢP

Hãy thử làm chậu trồng cây kết hợp với một số loại dương xỉ khác nhau; begonias, dracaenas, ivies, peperomias và philodendrons cũng rất tốt

Những chiếc lá đẹp được chau chuốt cẩn thận là tất cả những gì trong thế giới của cây dương xỉ. Khi chúng sống tốt với điều kiện sống đầy đủ, dương xỉ tạo ra những chiếc lá phong phú tạo thành những chiếc lá ngang ngửa với bờm tóc của Tina Turner. Nhưng khoảnh khắc những chiếc lá chuyển sang màu xanh lợt hãy ngắt và bỏ chúng đi. Thường xuyên tưới nước cũng là cách ngăn ngừa các vấn đề này. Dương xỉ thích độ ẩm đều, không ướt đẫm và không bao giờ khô héo.

Dương xỉ dễ bị nấm trắng. Nếu bạn là gặp phải, hãy nhớ rằng dương xỉ rất nhạy cảm với nhiều loại thuốc xịt. Để chắc chắn rằng bình xịt sẽ không gây hại cho cây dương xỉ của bạn, trước tiên hãy kiểm tra nhãn. Sau đó, để an toàn, hãy thử nghiệm bất kỳ phương pháp điều trị nào trên một khu vực nhỏ của cây bằng dung dịch loãng. Luôn luôn phun ngoài trời (ngay cả khi phương pháp xử lý của bạn là hữu cơ) và vào đầu ngày. Sau khi xử lý, để cây ở nơi có ánh sáng chói trong một ngày hoặc hơn.

Khi trồng những cây dương xỉ, Không cần phải chăm sóc, nuông chiều chúng, nhưng hãy chú ý. Thường xuyên tưới nước cho chúng. Nếu bạn thực sự muốn trồng một cây dương xỉ, bạn có thể đặt chúng ở những nơi ánh sáng yếu hay quá ẩm thấp và chúng sẽ phát triển mạnh và xum xuê. Với sự liên kết giữa không gian ngoài vườn và bên trong nhà, dương xỉ mang đến những kỷ niệm về những sự chuyển cảnh tuyệt vời trong những chuyến đi dạo quanh nhà của bạn. Chúng sẽ làm cho cuộc sống của bạn trở nên sảng khoái.

GOT DARK SHADOWS?

Sẽ không ai ngạc nhiên khi biết rằng Michael Trapp ngủ với cây dương xỉ. Thực tế là một khối cây dương xỉ lớn đã nằm gọn trong một góc phòng ngủ của anh ấy, ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn trong những năm qua, sẽ không gây sốc cho bất kỳ ai biết nhà thiết kế nội thất và buôn đồ cổ. Mặc dù tôi không thực sự gọi Michael là King of Noir, nhưng anh ấy có những mặt tối của mình. Đó là lý do để anh ấy quan tâm đến bất cứ thứ gì ẩn nấp trong bóng tối.

Trên thực tế, cửa hàng và nhà của Michael ở West Cornwall, Connecticut, tận dụng tối đa ánh sáng sẵn có. Anh ta đã lấy một ngôi nhà khá hoang tàn của mình nhiều năm trước. Nơi này u ám, nhưng chỉ vì đồ trang trí đã bị cong vênh theo thời gian. Điều kinh dị là về Michael là óc thẩm mỹ của anh ấy. Sụp đổ, nứt nẻ, hoen ố, và vẩn đục, tất cả đều rất tốt và mát mẻ với anh ấy. Anh ta tránh những cái mới và cái nguyên sơ. Bất kỳ loài thực vật nào có trong Kỷ Jura đều phù hợp. Dương xỉ chỉ là một sự lựa chọn.

Mẹ của Michael đã trồng dương xỉ vì chúng dễ sống khi chuyển sang những ngôi nhà khác và gia đình anh ấy thường chuyển đi liên tục. Cuối cùng, khi Michael đã ổn định ngôi nhà và cửa hàng của riêng mình, kết quả là rất nhiều bức tượng và thủy tinh Viennese bị ám bụi với nhiều chi tiết khác nhau đã không còn nguyên vẹn. Nơi này giống như một khu vườn dương xỉ thời Victoria trừ đi sự rườm rà. Anh đã thiết kế một phần của ngôi nhà với sàn đá và ống sưởi bên dưới. Sự kết hợp tuyệt vời giữa hơi ấm tốt và độ ẩm cao chỉ là những điều kiện sống tuyệt với của cây dương xỉ. Thật vậy, cây dương xỉ của Michael luôn chăm chỉ phát triển mặc dù anh ta thường xuyên đi du ngoạn để sưu tầm đồ cổ trong khi cây dương xỉ ở nhà với con mèo của anh ta, Trapp. Nó không giỏi chăm sóc và bảo dưỡng; ngủ là chuyên môn chính của nó. Nhưng cây dương xỉ vẫn phát triển khá tốt.

Tất nhiên, đó không phải là một điều vui vẻ, Michael cũng không muốn như vậy. Anh ta không thực sự bận tâm về sự cạnh tranh giữa Trapp và cây dương xỉ khi cây dương xỉ có thể chiếm vị trí của nó trong phòng ngủ của Michael. Với một tiếng rít gào và những tiếng thở phập phồng, cây Polypodium đã học cách giữ lại những chiếc lá.


Xem thêm các phần khác của sách

Trả lời

0988110300
chat-active-icon