Top 999+ cây cảnh trong nhà (cây cảnh mini, cây indoors, cây houseplants): Cây thuộc chi Philodendron

Top 999+ cây cảnh trong nhà (cây cảnh mini, cây indoors, cây houseplants): Cây thuộc chi Philodendron

Codai.net xin giới thiệu series: 999+ Cây cảnh trong nhà (tập trung các loại cây cảnh mini, cây cảnh để bàn, hay còn được gọi là cây indoors, cây houseplants) theo chi thực vật. Các loài và giống thuộc chi thực vật thường có chế độ chăm sóc gần như giống nhau y hệt nên người chơi ở nước ngoài và trong nước gần đây rất quan tâm đến tên khoa học của các loại cây cảnh, đặc biệt là chi thực vật mà chúng được xếp vào để dễ dàng tìm ra cách chăm sóc phù hợp nhất. 

Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu bằng các loài và giống cây cảnh trong nhà thuộc chi Philodendron, một chi thực vật khổng lồ với số loài và giống lại tạo được tăng lên liên tục hàng năm. Với đặc tính đẹp, dễ chăm, phù hợp với điều kiện khí hậu nhiệt đới, yêu cầu ánh sáng trung bình, các loài Philodendron là lựa chọn không thể thiếu trong hệ sinh thái cây cảnh trong nhà của mỗi không gian xanh.

Phân loại khoa học

Phân loại khoa học
Kingdom (Giới): Plantae (Thực vật)
Clade (Nhánh): Tracheophytes (Thực vật có mạch)
Clade (Nhánh): Angiosperms (Thực vật có Hoa)
Clade (Nhánh): Monocots (Thực vật có một lá mầm)
Order (Bộ): Alismatales (Bộ Trạch Tả)
Family (Họ): Araceae (Họ Ráy)
Subfamily (Phân họ): Aroideae (Phân họ Ráy)
Tribe (Tông): Philodendreae
Genus (Chi): Philodendron – Schott 1832
Đồng nghĩa
  • Calostigma Schott 1832, invalid name published without description, not Decne. 1838
  • Meconostigma Schott
  • Sphincterostigma Schott
  • Arosma Raf.
  • Telipodus Raf.
  • Thaumatophyllum Schott
  • Elopium Schott
  • Baursea (Rchb.) Hoffmanns. ex Kuntze

Giới thiệu về chi Philodendron

Philodendron là một chi lớn thực vật có hoa trong họ Ráy. Tính đến tháng 9 năm 2015, Danh sách Kiểm tra Thế giới về Các Họ Thực vật Chọn lọc (World Checklist of Selected Plant Families) đã chấp nhận 489 loài;  các nguồn khác chấp nhận số lượng khác nhau. Bất kể số lượng loài, chi này là thành viên lớn thứ hai của họ Araceae (họ Ráy), sau chi Anthurium. Về mặt phân loại, chi Philodendron vẫn còn ít được biết đến, với nhiều loài chưa được mô tả. Nhiều loại được trồng làm cảnh và trồng trong nhà. Tên bắt nguồn từ các từ tiếng Hy Lạp philo có nghĩa là “tình yêu, tình cảm” và dendron là “cây”, ghép lại có nghĩa là Cây Tình Yêu.

Mô tả

Tập tính sinh trưởng
  • So với các chi khác của họ Araceae (họ Ráy), Philodendrons có một loạt các phương thức sinh trưởng đa dạng. Các thói quen sinh trưởng có thể là biểu sinh (epiphytic), phụ sinh không hoàn toàn (Hemiepiphyte), hoặc là thực vật trên cạnh (Terrestrial). Những loài khác nhau có thể cho thấy sự kết hợp của những thói quen tăng trưởng khác nhau tùy thuộc vào môi trường. Hemiepiphytic philodendron có thể được phân thành hai loại: Hemiepiphytes sơ cấp và thứ cấp. Một philodendron hemiephytic sơ cấp bắt đầu cuộc sống ở trên cao trong tán nơi hạt ban đầu nảy mầm. Sau đó cây phát triển như một loài thực vật biểu sinh. Khi nó đã đạt đủ kích thước và độ tuổi, nó sẽ bắt đầu tạo ra các rễ trên không phát triển về phía tầng rừng. Khi chúng đến tầng rừng, chất dinh dưỡng có thể được lấy trực tiếp từ đất. Theo cách này, chiến lược của thực vật là thu được ánh sáng sớm trong thời gian tồn tại với việc hy sinh chất dinh dưỡng. Một số loài biểu sinh sơ cấp có mối quan hệ cộng sinh với kiến. Ở những loài này, tổ kiến ​​được phát triển giữa rễ cây, giúp giữ tổ lại với nhau. Philodendron có mật hoa ngoại vi, các tuyến tiết ra mật hoa để thu hút kiến. Đến lượt nó, philodendron lấy chất dinh dưỡng từ tổ kiến ​​xung quanh, và bản tính hung dữ của kiến ​​giúp bảo vệ cây khỏi các loài côn trùng khác ăn lá.
  • Các hemiepiphytes thứ cấp bắt đầu cuộc sống trên mặt đất hoặc trên một phần của thân cây rất gần với mặt đất, nơi hạt nảy mầm. Những philodendron này có nguồn gốc từ lòng đất từ ​​rất sớm trong cuộc đời của chúng. Sau đó, chúng bắt đầu leo ​​lên cây và cuối cùng có thể trở nên biểu sinh hoàn toàn, loại bỏ rễ ngầm. Các loài hemiepiphytes thứ cấp không phải lúc nào cũng bắt đầu cuộc sống của chúng gần một cây khác. Đối với những philodendron này, cây sẽ phát triển với các lóng dài dọc theo mặt đất cho đến khi tìm được cây. Chúng sẽ tìm thấy một loại cây thích hợp bằng cách phát triển về phía những khu vực tối hơn, chẳng hạn như bóng tối tạo ra từ một tán cây lớn. Đặc điểm này được gọi là scototropism. Sau khi một cây đã được tìm thấy, hành vi scotropic dừng lại và philodendron chuyển sang thói quen phát triển quang hướng và các lóng ngắn lại và dày lên. Tuy nhiên, thông thường, philodendron nảy mầm trên cây. 
  • Các lá thường to và mập, thường chia thùy hoặc xẻ sâu, và ít nhiều hình lông chim. Chúng cũng có thể có hình bầu dục, hình ngọn giáo, hoặc trong nhiều biến thể hình dạng có thể có khác. Các lá phụ mọc xen kẽ trên thân. Nhiều loài philodendron không có một loại lá nào trên cùng một cây. Thay vào đó, chúng có lá non và lá trưởng thành, có thể khác biệt rõ rệt với nhau. Lá của cây philodendron cây con thường có hình trái tim trong thời kỳ đầu của cây. Nhưng sau khi trưởng thành qua giai đoạn cây con, lá sẽ có hình dạng và kích thước lá non đặc trưng. Sau đó trong vòng đời của philodendron, nó bắt đầu tạo ra các lá trưởng thành, một quá trình được gọi là Biến Thái Hoàn Toàn (Metamorphosis). Hầu hết các Philodendron trải qua quá trình biến chất dần dần; không có sự khác biệt rõ ràng ngay lập tức giữa lá non và lá trưởng thành. Ngoài việc thường to hơn nhiều so với các lá non, hình dạng của các lá trưởng thành có thể khác biệt đáng kể. Trên thực tế, khó khăn về phân loại đáng kể đã xảy ra trong quá khứ do những khác biệt này, khiến cây con và cây trưởng thành bị phân loại nhầm thành các loài khác nhau.
  • Kích hoạt cho sự chuyển đổi thành lá trưởng thành có thể khác nhau đáng kể. Một yếu tố có thể xảy ra là chiều cao của cây. Các loài hemiepiphytes thứ cấp bắt đầu từ tầng rừng tối và leo lên cây, để lộ những chiếc lá non của chúng trên đường đi. Khi chúng đạt đến chiều cao nhất định, chúng bắt đầu phát triển các lá loại trưởng thành. Các lá non nhỏ hơn được sử dụng cho các tầng rừng tối hơn, nơi nguồn cung cấp ánh sáng khan hiếm, nhưng khi chúng đạt đến độ cao đủ trong tán, ánh sáng đủ sáng để các lá trưởng thành lớn hơn có thể phục vụ mục đích hữu ích. Một nguyên nhân khác có thể xảy ra ở hemiepiphytes sơ cấp. Những philodendron này thường gửi rễ trên không của chúng xuống dưới. Khi rễ của chúng đã chạm tới mặt đất bên dưới, cây sẽ bắt đầu lấy các chất dinh dưỡng từ đất mà trước đó nó đã bị tước đoạt. Do đó, cây sẽ nhanh chóng biến thành những chiếc lá trưởng thành và tăng kích thước một cách đáng kinh ngạc. Một đặc điểm khác của lá philodendrons là chúng thường khá khác nhau về hình dạng và kích thước ngay cả giữa hai cây cùng loài. Do tất cả các hình dạng lá khác nhau có thể có, nên thường rất khó để phân biệt các biến thể tự nhiên với hình thái. 
Cataphylls (Lá phát triển trong giai đoạn đầu)
  • Philodendrons cũng tạo ra cataphylls, là những lá đã biến đổi bao quanh và bảo vệ những lá mới hình thành. Cataphylls thường có màu xanh lục, giống như lá và cứng trong khi chúng đang bảo vệ lá thực sự. Ở một số loài, chúng thậm chí có thể khá mọng nước. Một khi lá đã được hình thành hoàn chỉnh, phần thân lá thường vẫn bám vào nơi thân và gốc của lá gặp nhau. Trong các philodendron, cataphylls thường chia thành hai loại: Loại rụng lá và loại dai dẳng (deciduous – persistent types). Một lá cataphylls rụng lá sẽ cuộn lại khỏi lá khi nó đã hình thành, cuối cùng chuyển sang màu nâu và khô dần, và cuối cùng rụng khỏi cây, để lại một vết sẹo trên thân nơi nó bám vào. Các cataphylls rụng lá thường được tìm thấy trên các philodendron đang sống, trong khi các cataphylls dai dẳng là điển hình của các philodendron biểu sinh hoặc các cây dây leo điển hình. Các cataphylls sẽ vẫn gắn liền với nhau, khô đi và trở thành không có gì khác ngoài các sợi gắn ở các nodes. Ở một số philodendron, các cataphyll tích tụ theo thời gian và cuối cùng tạo thành một khối ẩm ướt tại các nút. Điều này có thể giữ ẩm cho các rễ mới mọc và cung cấp một số dạng bôi trơn cho các lá mới. 
Rễ
  • Philodendron có cả rễ trên không và dưới đất. Rễ trên không có nhiều hình dạng cũng như kích thước và bắt nguồn từ hầu hết các node của cây hoặc đôi khi từ một lóng (internode). Kích thước và số lượng rễ trên không trên mỗi node phụ thuộc vào sự có mặt của giá thể thích hợp để rễ tự bám vào. Rễ trên không phục vụ hai mục đích chính. Chúng cho phép philodendron tự bám vào cây hoặc cây khác, và chúng cho phép cây thu thập nước cũng như chất dinh dưỡng. Như vậy, về mặt hình thái rễ được chia thành hai loại này. Rễ không dùng để bám vào cây có xu hướng ngắn hơn, nhiều hơn, và đôi khi có một lớp lông rễ bám vào; những loại được sử dụng để lấy nước và chất dinh dưỡng có xu hướng dày hơn và dài hơn. Những rễ trung chuyển này có xu hướng gắn liền với giá thể mà philodendron được gắn vào, và đi thẳng xuống dưới để tìm kiếm đất. Nói chung, rễ trung chuyển có xu hướng thể hiện cả hành vi hướng trục tích cực (positive hydrotropic) và hướng sáng tiêu cực (negative heliotropic). Đặc điểm của rễ ở cây philodendron là sự hiện diện của lớp dưới biểu bì xơ cứng, là những ống hình trụ bên trong biểu bì có thể dài từ một đến năm tế bào. Các tế bào lót dưới biểu bì xơ cứng dài ra và có xu hướng cứng lại. Bên dưới lớp biểu bì là một lớp tế bào duy nhất theo mô hình gồm các tế bào dài, sau đó là các tế bào ngắn. 
Minh hoạ nodes và internodes ở loài Philodendron linnaei
Minh hoạ nodes và internodes ở loài Philodendron linnaei
Mật hoa ngoại bào (Extrafloral nectaries)
  • Một số philodendron có các tuyến mật ngoài hoa (Extrafloral nectaries, các tuyến sản xuất mật hoa được tìm thấy bên ngoài hoa). Mật hoa thu hút kiến, nhờ đó cây có mối quan hệ cộng sinh bảo vệ. Mật hoa có thể được tìm thấy ở nhiều vị trí khác nhau trên cây, bao gồm cả thân cây, bẹ, mặt dưới của lá và các đốt. Mật hoa tạo ra một chất ngọt, dính mà kiến thích ăn và tạo ra động cơ khuyến khích chúng xây tổ giữa các rễ của cây philodendron đã cho. Trong một số trường hợp, lượng mật hoa tạo ra có thể khá nhiều, dẫn đến việc bề mặt bị bao phủ hoàn toàn. 

Sinh sản (Reproduction)

Giới tính (Sexual)
  • Khi các Philodendron sẵn sàng sinh sản, chúng sẽ tạo ra một chùm hoa bao gồm một bao giống như lá được gọi là spathe, bên trong được bao bọc bởi một cấu trúc giống như ống gọi là spadix. Tùy thuộc vào loài, một cụm hoa có thể được tạo ra hoặc một cụm có thể có tới 11 chùm hoa có thể được tạo ra cùng một lúc trên các chùm ngắn. Spathe có xu hướng sáp và thường có hai màu. Ở một số philodendron, màu của phần đế của spathe tương phản về màu sắc với phần trên, và ở những người khác, bề mặt bên trong và bên ngoài của spathe khác nhau về màu sắc. Màu nhạt hơn có xu hướng là trắng hoặc xanh lục, và sẫm hơn thường là đỏ hoặc đỏ thẫm. Pelargonidin là sắc tố chủ yếu gây ra màu đỏ trong các đốm. Phần trên của vòi được gọi là chi hoặc phiến, trong khi phần dưới được gọi là ống hoặc buồng xoắn do cấu trúc hình ống của nó ở đáy. Spadix thường không có màu trắng và ngắn hơn spathe. Trên spadix được tìm thấy hoa cái, hoa đực phì nhiêu và hoa đực bất dục. Các hoa đực và hoa cái có khả năng sinh sản được ngăn cách trên cành bởi một vùng bất dục hoặc vùng nhị hoa bao gồm các hoa đực bất dục. Hàng rào hoa đực bất dục này đảm bảo hoa đực có khả năng sinh sản không thụ tinh cho hoa cái. Sự sắp xếp có xu hướng thẳng đứng, với các hoa đực phì nhiêu ở trên cùng của vòi hoa, tiếp theo là các hoa đực bất thụ, và các hoa cái phì nhiêu rất gần với phần đáy trong vùng được gọi là ống hoặc buồng.  Ở một số hoa philodendron, một vùng bổ sung của hoa đực bất dục được tìm thấy ở đầu cành hoa. Những bông hoa cái màu mỡ thường không dễ thụ tinh khi những bông đực màu mỡ đang tạo ra phấn hoa, điều này lại ngăn cản quá trình tự thụ phấn. Bản thân phấn hoa có dạng sợi chỉ và dường như phóng ra từ vùng có các hoa đực màu mỡ. 
  • Sinh sản hữu tính được thực hiện nhờ bọ cánh cứng, với nhiều loài philodendron đòi hỏi sự hiện diện của một loài bọ cánh cứng cụ thể để đạt được sự thụ phấn. Điều ngược lại không phải lúc nào cũng đúng, vì nhiều loài bọ cánh cứng sẽ thụ phấn cho nhiều loài philodendron. Những con bọ tương tự này cũng có thể thụ phấn cho các chi khác ngoài philodendron, cũng như bên ngoài họ Araceae. Bọ cánh cứng thụ phấn là con đực và là thành viên của phân họ Rutelinae và Dynastinae, và cho đến nay những loài bọ cánh cứng duy nhất được nhìn thấy để thụ phấn cho chùm hoa thuộc chi Cyclocephala hoặc Erioscelis. Các loại bọ cánh cứng nhỏ hơn khác trong chi Neelia cũng ghé thăm các chùm hoa, nhưng chúng không được cho là có liên quan đến việc thụ phấn cho các philodendron. Để thu hút bọ cánh cứng, những bông hoa đực bất dục tiết ra pheromone để thu hút bọ đực, thường vào lúc chạng vạng. Quá trình này, sự nở hoa Cái (female anthesis), được theo sau bởi sự nở hoa Cái (male anthesis), trong đó phấn hoa được tạo ra. Sự nở hoa cái thường kéo dài đến hai ngày, và bao gồm việc mở dần thời gian cụp cánh để bọ cánh cứng xâm nhập. Một số bằng chứng cho thấy thời điểm mở vòi phụ thuộc vào mức độ ánh sáng, trong đó những ngày có mây, tối hơn dẫn đến thời điểm mở vòi sớm hơn những ngày trời quang. Trong khi hoa cái nở, spadix sẽ chếch về phía trước khoảng 45 ° so với spathe.
  • Spathe cung cấp một khu vực sinh sản an toàn cho bọ cánh cứng. Do đó, bọ đực thường bị theo sau bởi bọ cái với mục đích giao phối với những con đực trong thời gian giao phối. Các philodendron được hưởng lợi từ mối quan hệ cộng sinh này vì những con đực cuối cùng sẽ rời khỏi lớp phấn phủ đầy phấn hoa và lặp lại quá trình ở một philodendron khác, thụ phấn cho nó trong quá trình này và do đó cung cấp cho các philodendron một phương tiện sinh sản hữu tính. Ngoài việc giành được một vị trí an toàn để giao phối, bọ đực có thể hưởng lợi từ việc có một vị trí trung tâm, bởi vì nó cho phép chúng thông báo cho những con cái rằng chúng sẵn sàng và có thể giao phối. Những con cái nhìn thấy một con bọ đực hướng đến hoa Philodendron biết rằng nó làm như vậy với ý định giao phối, và những con cái có khả năng tiếp nhận tình dục và cần giao phối biết rằng chúng có thể tìm thấy con đực nếu chúng tuân theo các pheromone do hoa Philodendron tiết ra. Kết quả là, những con bọ đực được hưởng lợi từ mối quan hệ này với philodendron vì chúng không phải sản xuất pheromone để thu hút con cái, vì philodendron làm điều đó cho chúng. Ngoài ra, bọ đực được hưởng lợi vì chúng được đảm bảo giao phối chỉ với những con cái có quan hệ tình dục, điều này không nhất thiết phải chắc chắn. Làm như vậy, philodendron cung cấp cho bọ đực một cách hiệu quả hơn để tìm con cái hơn là những gì chúng có thể tự mình đạt được. Pheromone do các philodendron tạo ra có thể tương tự như do bọ cái tạo ra khi chúng muốn thu hút con đực giao phối. Ngoài ra, pheromone có mùi trái cây ngọt ngào ở nhiều loài và không có mùi gây chú ý đối với những loài khác. Ngoài các lợi ích sinh sản đối với bọ cánh cứng, các philodendron cung cấp thức ăn dưới hai hình thức. Phấn hoa từ những bông hoa đực phì nhiêu bị bọ phấn ăn suốt đêm. Thứ hai, những bông hoa đực bất dục được bọ phấn tiêu thụ rất giàu lipid. 
  • Những con bọ đực sẽ ở lại qua đêm trong chuồng, ăn và giao phối suốt đêm do những lợi ích do spathe và spadix mang lại. Thông thường, từ 5 đến 12 con bọ sẽ ở trong vòng vây suốt đêm. Hiếm khi có trường hợp quan sát thấy 200 con bọ cánh cứng cùng một lúc và hầu như các con bọ cánh cứng đều cùng loài. Một đặc điểm khác của mối quan hệ cộng sinh này, ít được hiểu rõ hơn, là một loạt các sự kiện trong đó spadix bắt đầu nóng lên trước khi bọ cánh cứng mở ra. Quá trình này được gọi là quá trình sinh nhiệt. Vào thời điểm mở nắp và bọ cánh cứng đến, spadix thường khá nóng; lên đến khoảng 46 ° C ở một số loài, nhưng thường là khoảng 35 ° C. Quá trình sinh nhiệt trùng với sự xuất hiện của bọ cánh cứng và dường như làm tăng sự hiện diện của chúng. Nhiệt độ tối đa mà spadix đạt được vẫn cao hơn nhiệt độ môi trường bên ngoài khoảng 20 ° C. Sự phụ thuộc vào thời gian của nhiệt độ có thể khác nhau giữa các loài. Ở một số loài, nhiệt độ của spadix sẽ đạt đến đỉnh điểm khi bọ xuất hiện, sau đó giảm xuống, và cuối cùng tăng lên đến mức tối đa một lần nữa khi philodendron sẵn sàng cho bọ rời đi. Tuy nhiên, các loài khác chỉ cho thấy nhiệt độ tối đa khi bọ xuất hiện, nhiệt độ này gần như không đổi trong khoảng một ngày, và sau đó giảm dần. Một số loài sẽ có ba mức nhiệt độ cao nhất trong quá trình nở hoa. Nhiệt độ tăng lên làm tăng sự trao đổi chất của bọ cánh cứng, khiến chúng di chuyển nhiều hơn trong vòng vây và tăng khả năng chúng được phủ đầy đủ phấn hoa. Một loại nhựa dính cũng được tạo ra dưới dạng giọt gắn vào spadix giúp giữ phấn hoa bám vào bọ cánh cứng. Chất lượng sản xuất nhựa này chỉ có ở Philodendron và Monstera, vì các chi khác của họ Araceae không tạo ra chất này trên các loại cây của chúng. Nhựa cũng được tìm thấy trên thân, lá và rễ của cây philodendron. Màu của nó có thể là đỏ, cam, vàng hoặc không màu khi nó được sản xuất lần đầu tiên. Tuy nhiên, theo thời gian, nó sẽ chuyển sang màu nâu khi tiếp xúc với không khí. Ngoài ra, một số bằng chứng cho thấy quá trình sinh nhiệt kích thích bọ giao phối. Nó cũng xuất hiện để phân phối pheromone vào không khí. Lý do spadix được giữ ở 45 ° so với spathe có thể là để tối đa hóa khả năng nhiệt làm bay các pheromone vào không khí. Ôxy hóa cacbohydrat và lipid dự trữ được coi là nguồn năng lượng cho quá trình sinh nhiệt. Phần của spadix nóng lên là vùng vô trùng. Khi nó nóng lên, cacbohydrat được sử dụng, nhưng khi spadix đã đạt đến nhiệt độ tối đa, các chất béo sẽ bị oxy hóa. Đầu tiên, chất béo không được chuyển đổi thành carbohydrate, mà nó bị oxy hóa trực tiếp. Phản ứng sinh nhiệt được kích hoạt khi nồng độ axit acetosalicytic hình thành trong vùng vô trùng. Axit khởi động ty thể trong các tế bào tạo nên vùng vô trùng để chuyển sang một chuỗi vận chuyển điện tử được gọi là con đường kháng xyanua, kết quả là tạo ra nhiệt. Philodendron tiêu thụ oxy trong quá trình sinh nhiệt. Tốc độ sử dụng oxy cao đáng kể, gần bằng tốc độ của chim ruồi và bướm đêm nhân sư. Spadix đã được chứng minh là tạo ra bức xạ hồng ngoại. Khi bọ về nhà trong chùm hoa, đầu tiên chúng di chuyển theo hình zig-zag cho đến khi chúng đến gần hợp lý, khi chúng chuyển sang đường thẳng. Bọ cánh cứng có thể sử dụng mùi hương để tìm kiếm chùm hoa khi chúng ở xa, nhưng khi đã ở trong phạm vi, chúng tìm thấy nó bằng bức xạ hồng ngoại. Điều này giải thích cho hai loại con đường khác nhau mà bọ đi theo. 
  • Một khi bao hoa cái gần kết thúc và hoa cái đã được thụ phấn, vòi hoa sẽ mở hoàn toàn và bao hoa đực bắt đầu. Trong thời kỳ đầu của quá trình giao hợp đực, các hoa đực có khả năng sinh sản hoàn thành quá trình tạo phấn và các hoa cái trở nên không thụ phấn để tiếp tục thụ phấn. Ngoài ra, spadix di chuyển từ vị trí 45 ° của nó và ép dòng chảy lên spathe. Vào cuối thời kỳ kết đực, vòi hoa bắt đầu đóng lại từ phía dưới, hoạt động theo hướng lên trên và buộc bọ cánh cứng di chuyển lên trên và qua vùng phía trên của vòi hoa đực, nơi có những bông hoa đực màu mỡ. Khi làm như vậy, philodendron sẽ kiểm soát thời điểm bọ đến và khi nào chúng rời đi và buộc chúng phải cọ xát vào phần đầu của spadix nơi chứa phấn hoa khi chúng thoát ra, do đó đảm bảo chúng được bao phủ bởi phấn hoa. Người ta sẽ mong đợi những con bọ cánh cứng ở lại vô thời hạn nếu chúng có thể do những điều kiện rất thuận lợi mà chùm hoa mang lại. Sau khi tạo phản đực, các con đực sẽ đi tìm một philodendron khác đang trải qua quá trình kiến ​​cái, vì vậy sẽ thụ phấn cho những bông hoa cái bằng phấn hoa mà nó đã thu được từ đêm giao phối trước đó. 
Quả
  • Về mặt thực vật học, quả được tạo ra là quả mọng (berry). Các quả mọng phát triển muộn hơn trong mùa; Thời gian phát triển quả mọng khác nhau giữa các loài từ vài tuần đến một năm, mặc dù hầu hết các philodendron mất vài tháng. Spathe sẽ mở rộng để giữ các quả chín. Khi quả đã trưởng thành, vòi sẽ bắt đầu mở ra trở lại, nhưng lần này nó sẽ đứt ra ở gốc và rơi xuống nền rừng. Ngoài ra, quả mọng có thể ăn được, mặc dù chúng có chứa các tinh thể canxi oxalat và có hương vị tương tự như chuối. Nhiều nguồn thực vật sẽ chỉ ra rằng quả mọng có độc, có thể là do các tinh thể oxalat. Nhiều loài thực vật nhiệt đới chứa oxalat với số lượng khác nhau. Đôi khi việc chuẩn bị đúng cách có thể khiến những thứ này trở nên vô hại, và trong nhiều trường hợp, việc ăn một lượng nhỏ khiến hầu hết mọi người không bị đau hoặc kích ứng dạ dày nhẹ. Tuy nhiên, cần cẩn thận để xác minh độc tính của bất kỳ loài cụ thể nào trước khi ăn những quả mọng này, đặc biệt là thường xuyên hoặc với số lượng lớn.
  • Màu sắc của quả có thể khác nhau tùy thuộc vào loài, nhưng hầu hết đều tạo ra quả mọng màu trắng với tông màu xanh lá cây nhẹ. Tuy nhiên, một số tạo ra quả màu cam và những quả khác màu vàng. Những quả khác sẽ tạo ra quả bắt đầu có màu trắng, nhưng sau đó đổi sang màu khác theo thời gian. Philodendron tạo ra quả màu cam có xu hướng là thành viên của phần Calostigma. Chứa trong quả mọng là những hạt rất nhỏ so với các thành viên khác của họ Araceae. Quả cà phê thường tỏa ra mùi hôi để thu hút các loài động vật đến ăn và phát tán chúng. Ví dụ, quả Philodendron alliodorum được biết là phát ra mùi tương tự như mùi của tỏi. Động vật phân phối hạt phụ thuộc vào loài, nhưng một số loài có thể phát tán bao gồm dơi và khỉ. Côn trùng cũng có thể là nguyên nhân phát tán hạt giống, vì người ta đã thấy bọ cánh cứng và ong bắp cày ăn quả philodendron.
  • Ong bắp cày Eurytomid cũng tìm kiếm các loài philodendron, và được biết là đẻ trứng vào buồng trứng của nhiều loài Philodendron, kết quả là tạo ra những chùm hoa philodendron.
Lai hoá (Hybridisation)
  • Philodendrons biểu hiện cực kỳ ít rào cản sinh sản vật lý nhằm ngăn cản sự lai tạo, nhưng rất ít cây lai tự nhiên được tìm thấy trong tự nhiên. Điều này có thể là do các loài philodendron có nhiều rào cản về địa lý và thời gian để ngăn chặn bất kỳ sự thụ phấn chéo nào như vậy. Ví dụ: Hiếm khi có nhiều loài philodendron ra hoa cùng một lúc hoặc được thụ phấn bởi cùng một loài con bọ cánh cứng. Bọ cánh cứng cũng đã được quan sát thấy chọn lọc theo chiều cao của cây mà chúng thụ phấn, điều này sẽ đóng vai trò như một biện pháp phòng ngừa bổ sung để làm cho khả năng lai tạp ít hơn. Do những rào cản bên ngoài này, các philodendron có thể không phải tiến hóa các cơ chế vật lý để ngăn cản quá trình thụ phấn chéo. Các giống lai trong tự nhiên hiếm khi được báo cáo. Khi được tìm thấy, những con lai này thường có thể cho thấy các mối quan hệ di truyền đáng chú ý. Sự giao nhau giữa hai philodendron trong các phần khác nhau có thể xảy ra thành công. 

Phân loại học (Taxonomy)

Lịch sử
  • Philodendrons được biết là đã được Georg Marcgraf (hay còn gọi là Georg Marggraf) thu thập từ tự nhiên vào đầu năm 1644, nhưng nỗ lực khoa học đầu tiên thành công một phần để thu thập và phân loại chi này là do Charles Plumier thực hiện. Plumier đã thu thập khoảng sáu loài từ các đảo Martinique, Hispaniola và St. Thomas. Kể từ đó, nhiều nỗ lực thăm dò đã được thực hiện để thu thập các loài mới của những người khác. Chúng bao gồm những nghiên cứu của N.J. Jacquin, người đã thu thập các loài mới ở Tây Ấn, Colombia và Venezuela. Vào thời điểm này trong lịch sử, tên của các Philodendron mà họ phát hiện được đã được công bố với tên chi Arum, vì hầu hết các Philodendron được coi là thuộc cùng một chi này. Chi Philodendron vẫn chưa được tạo ra. Trong suốt cuối thế kỷ 17, 18 và đầu thế kỷ 19, nhiều loài thực vật đã bị loại bỏ khỏi chi Arum và được xếp vào các chi mới được tạo ra với nỗ lực cải thiện phân loại. Heinrich Wilhelm Schott đã giải quyết vấn đề cung cấp phân loại cải tiến và tạo ra chi Philodendron và mô tả nó vào năm 1829. Chi lần đầu tiên được đánh vần là ‘Philodendrum’, nhưng vào năm 1832, Schott đã công bố một hệ thống phân loại thực vật trong họ Araceae có tên Meletemata Botanica, trong đó ông đưa ra phương pháp phân loại Philodendron dựa trên đặc điểm ra hoa. Năm 1856, Schott xuất bản bản sửa đổi công trình trước đây của mình có tựa đề Synopsis aroidearum, và sau đó xuất bản tác phẩm cuối cùng của mình là Prodromus Systematis Aroidearum vào năm 1860, trong đó ông cung cấp thêm chi tiết về phân loại của Philodendron và mô tả 135 loài.
Phân loại hiện đại
  • Philodendron thường cực kỳ đặc biệt và khó bị nhầm lẫn với các chi khác, mặc dù một số ngoại lệ trong các chi AnthuriumHomalomena giống với Philodendron.
  • Chi Philodendron đã được chia thành ba chi phụ: Meconostigma, PteromischumPhilodendron. Vào năm 2018, người ta đã đề xuất rằng Philodendron subg. Meconostigma được công nhận là một chi riêng biệt, Thaumatophyllum.
  • Chi Philodendron cũng có thể được chia thành nhiều phần và phần phụ. Phần Baursia, phần Philopsammos, phần Philodendron (các phần phụ Achyropodium, Canniphyllium, Macrolonchium, Philodendron, Platypodium, Psoropodium và Solenosterigma), phần Calostigma (phần con Bulaoana, Eucardium, Glossophyllum, Macrohybelum và phần Oligocarium) Macrogynium và phần Camptogynium.
  • Thông thường, cụm hoa có tầm quan trọng lớn trong việc xác định loài của một Philodendron nhất định, vì nó có xu hướng ít biến đổi hơn so với lá. Chi Philodendron có thể được phân loại sâu hơn bằng cách phân biệt chúng dựa trên mô hình sinh nhiệt được quan sát, mặc dù hiện nay điều này không được sử dụng. 

Phân bố

  • Các loài Philodendron có thể được tìm thấy trong nhiều môi trường sống đa dạng ở châu Mỹ nhiệt đới và Tây Ấn. Hầu hết xảy ra trong các khu rừng nhiệt đới ẩm, nhưng cũng có thể được tìm thấy trong các đầm lầy và trên các bờ sông, ven đường và các mỏm đá. Chúng cũng được tìm thấy trong phạm vi độ cao đa dạng từ mực nước biển đến hơn 2000 m so với mực nước biển. Các loài thuộc chi này thường được tìm thấy cheo leo trên các cây khác hoặc leo lên các thân cây nhờ sự hỗ trợ của rễ trên không. Philodendron thường tự phân biệt trong môi trường của chúng bằng số lượng lớn so với các loài thực vật khác, khiến chúng trở thành một thành phần rất đáng chú ý của hệ sinh thái mà chúng được tìm thấy. Chúng được tìm thấy với số lượng lớn ở các khe đường.
  • Philodendron cũng có thể được tìm thấy ở Úc, một số đảo Thái Bình Dương, Châu Phi và Châu Á, mặc dù chúng không phải là loài bản địa và được du nhập hoặc tình cờ thoát ra ngoài. 

Trồng trọt

Gieo trồng
  • Philodendrons có thể được trồng ngoài trời với khí hậu ôn hòa ở những nơi râm mát. Chúng phát triển mạnh trong đất ẩm có nhiều chất hữu cơ. Ở những vùng khí hậu ôn hòa hơn, chúng có thể được trồng trong chậu đất hoặc ví dụ Philodendron oxycardium được trồng trong các thùng chứa nước. Cây trồng trong nhà phát triển mạnh ở nhiệt độ từ 18° C – 25° C và có thể tồn tại ở mức ánh sáng thấp hơn các loại cây trồng trong nhà khác. Mặc dù Philodendron có thể tồn tại ở những nơi tối tăm, nhưng chúng thích ánh sáng rực rỡ hơn nhiều. Lau lá bằng nước sẽ giúp loại bỏ bụi và côn trùng. Cây trồng trong chậu có bộ rễ tốt sẽ được hưởng lợi từ dung dịch phân bón yếu cách tuần. 
Nhân giống
  • Có thể trồng cây mới bằng cách giâm cành có ít nhất hai nodes. Sau đó có thể giâm cành vào chậu cát và hỗn hợp rêu than bùn. Các chậu này được đặt trong nhà kính với nhiệt độ đáy từ 21–24 ° C. Trong thời gian ra rễ, cành giâm nên tránh ánh nắng trực tiếp. Sau khi ra rễ, cây có thể được cấy sang các chậu lớn hơn hoặc trực tiếp ra ngoài ở những nơi có khí hậu ôn hòa hơn. Giâm cành, đặc biệt là từ các giống giâm, có thể ra rễ trong nước. Trong 4-5 tuần, cây sẽ phát triển rễ và có thể chuyển sang chậu.
  • Việc lai tạo các cây Philodendron khá dễ dàng nếu có sẵn các loài thực vật có hoa, bởi vì chúng có rất ít rào cản để ngăn cản sự lai tạo. Tuy nhiên, một số khía cạnh của việc tạo cây lai có thể làm cho việc lai tạo Philodendron khó khăn hơn. Philodendrons thường ra hoa vào các thời điểm khác nhau và thời điểm cành lá mở ra cũng khác nhau ở từng loại cây. Phấn hoa và chùm hoa đều có vòng đời ngắn, điều đó có nghĩa là cần phải có một bộ sưu tập lớn các philodendron nếu việc lai giống được thực hiện thành công. Tuổi thọ của phấn hoa có thể kéo dài đến vài tuần bằng cách bảo quản nó trong hộp phim trong tủ lạnh. Sự thụ phấn nhân tạo thường được thực hiện bằng cách trộn phấn hoa với nước. Sau đó, một cửa sổ được cắt vào trong vòi và hỗn hợp phấn nước được cọ xát trên những bông hoa cái đang phì nhiêu. Sau đó, toàn bộ bông hoa được bao bọc trong một túi nhựa để hỗn hợp nước-phấn hoa không bị khô; cái túi được lấy ra vài ngày sau đó. Nếu chùm hoa không được thụ tinh, nó sẽ rụng, thường trong vòng vài tuần. 

Công dụng

  • Các loại nhựa được tạo ra trong quá trình nở hoa của Monstera và Philodendron được biết là được sử dụng bởi ong Trigona trong việc xây tổ của chúng. Những người bản địa từ Nam Mỹ sử dụng nhựa từ tổ ong để làm ống thổi kín khí và kín nước.
  • Mặc dù chúng chứa các tinh thể canxi oxalat, nhưng quả mọng của một số loài vẫn được người dân địa phương ăn. Ví dụ, quả mọng màu trắng ngọt của Philodendron bipinnatifidum được biết là được sử dụng. Ngoài ra, rễ trên không cũng được sử dụng để làm dây thừng ở loài đặc biệt này.
  • Lá của cây Philodendron cũng được biết đến là thức ăn của loài Khỉ hú đỏ (Venezuelan red howler, Alouatta seniculus) ở Venezuela, chiếm 3,1% tổng số lá chúng ăn. 
  • Ngoài ra, trong việc tạo ra một công thức đặc biệt cho curare của người Taiwanos ở vùng Amazon, lá và thân của một loài Philodendron chưa được biết đến đã được sử dụng. Lá và thân lẫn với vỏ của Vochysia ferruginea và với một số bộ phận của một loài trong chi Strychnos.
  • Tuy nhiên, một công dụng khác của Philodendrons là dùng để đánh bắt cá. Một bộ tộc ở Amazon thuộc Colombia được biết đã sử dụng Philodendron craspedodromum để thêm chất độc vào nước, tạm thời làm cá choáng váng, chúng trồi lên mặt nước, nơi chúng có thể dễ dàng vớt lên. Để thêm chất độc vào nước, lá được cắt thành từng khúc và buộc lại với nhau thành bó, để lên men trong vài ngày. Các bó này được giã nhỏ và cho vào nước, chất độc sẽ tiêu đi. Mặc dù độc tính của Philodendron craspedodromum chưa được biết đầy đủ, nhưng các hoạt chất gây ngộ độc cho cá có thể là các coumarin được hình thành trong quá trình lên men.
  • Một số philodendron cũng được sử dụng cho các mục đích nghi lễ. Trong bộ tộc Kubeo, có nguồn gốc từ Colombia, phù hiệu Philodendron được các bác sĩ phù thủy sử dụng để chữa trị cho những bệnh nhân xấu số. Họ sử dụng nước trái cây để nhuộm đỏ bàn tay của họ, vì nhiều bộ lạc như vậy coi màu đỏ là dấu hiệu của quyền lực.

Tính độc

  • Philodendron có thể chứa tới 0,7% oxalat ở dạng tinh thể canxi oxalat như raphide. Nguy cơ tử vong, thậm chí có thể xảy ra, là cực kỳ thấp nếu một người trưởng thành bình thường ăn phải, mặc dù việc tiêu thụ nó thường được coi là không lành mạnh. Nói chung, các tinh thể canxi oxalat có tác dụng rất nhẹ đối với con người và phải tiêu thụ một lượng lớn thì các triệu chứng mới xuất hiện. Các triệu chứng có thể xảy ra bao gồm tăng tiết nước bọt, cảm giác nóng rát miệng, sưng lưỡi, viêm miệng, khó nuốt, không thể nói và phù nề. Các trường hợp viêm da nhẹ do tiếp xúc với lá cũng đã được ghi nhận, với các triệu chứng bao gồm mụn nước và ban đỏ. Các dẫn xuất hóa học của alkenyl resorcinol được cho là nguyên nhân gây viêm da ở một số người. Tiếp xúc với dầu hoặc chất lỏng của hoa philodendron với mắt cũng được biết là dẫn đến viêm kết mạc. Các vụ ngộ độc gây tử vong là cực kỳ hiếm; Một trường hợp trẻ sơ sinh ăn một lượng nhỏ philodendron dẫn đến nhập viện và tử vong đã được báo cáo. Tuy nhiên, một nghiên cứu điển hình này không phù hợp với những phát hiện từ nghiên cứu thứ hai. Trong nghiên cứu này, 127 trường hợp trẻ em ăn phải philodendron đã được nghiên cứu, và họ chỉ thấy một đứa trẻ có biểu hiện triệu chứng; một đứa trẻ 10 tháng tuổi bị sưng nhẹ môi trên khi nhai lá cây . Nghiên cứu cũng cho thấy các triệu chứng có thể giảm dần mà không cần điều trị và các trường hợp biến chứng nặng được báo cáo trước đây đã bị phóng đại.
  • Về độc tính của philodendron ở mèo, các bằng chứng còn mâu thuẫn. Trong một nghiên cứu, 72 trường hợp mèo bị ngộ độc đã được kiểm tra, trong đó 37 trường hợp dẫn đến cái chết của con mèo. Các triệu chứng của mèo bị nhiễm độc bao gồm kích thích, co thắt, co giật, suy thận và viêm não. Tuy nhiên, trong một nghiên cứu khác, ba con mèo được cho ăn Philodendron cordatum trong ống và không có dấu hiệu ngộ độc cấp tính. Trong nghiên cứu này, hai con mèo trưởng thành và một con mèo con được cho ăn hỗn hợp nước và lá đã được tẩy tế bào chết, quan sát sau đó, sau đó cho tử vong, và cuối cùng là mổ hoại tử. Liều 2,8, 5,6 và 9,1 g / kg được sử dụng, với liều cao nhất được sử dụng nhiều hơn đáng kể so với bất kỳ con mèo nhà nào có thể tiêu thụ. Những con mèo không có triệu chứng nào được tìm thấy trong các nghiên cứu dịch tễ học trước đây và có vẻ bình thường. Necropsies không cho thấy có độc tính. Các nghiên cứu dịch tễ học trước đây đã được cho là sai, vì những con mèo bị bệnh có thể có xu hướng ăn thực vật để giảm bớt bệnh tật của chúng. Nếu đúng như vậy, thì các nghiên cứu như vậy sẽ quy sai bệnh của mèo là do philodendron. Nghiên cứu cho ăn cưỡng bức có thể đã không cho thấy các dấu hiệu của độc tính philodendron vì cho ăn bằng ống bỏ qua miệng và do đó giảm thiểu các dấu hiệu kích ứng điển hình. 
  • Tuy nhiên, một số philodendron được biết đến là chất độc đối với chuột và chuột cống. Trong một nghiên cứu, 100 mg lá Philodendron cordatum lơ lửng trong nước cất được cho sáu con chuột ăn. Ba trong số những con chuột đã chết. Thí nghiệm tương tự cũng được thực hiện với 100 mg P. cordatum trên ba con chuột và không có con nào chết. Lá và hoa của cây Philodendron sagittifolium cũng được dùng bằng đường uống với liều lượng 100 mg cho chuột. Ba con chuột được sử dụng cho mỗi lá và hoa; không có con chuột nào chết. Một thí nghiệm tương tự đã được thực hiện trên chuột với lá và thân của P. cordatum, nhưng thay vì uống liều lượng, nó được tiêm vào màng bụng bằng cách sử dụng 3 g chiết xuất thực vật từ lá hoặc thân. Sáu con chuột được tiêm chất chiết xuất từ ​​lá và 5 con trong số chúng đã chết. Tám con chuột được tiêm chất chiết xuất từ ​​thân cây và hai con trong số chúng đã chết. 

Cách chăm sóc chung cho các loài (species) và giống (cultivars) thuộc chi Philodendon

  • Ánh sáng: Thấp đến trung bình, nên tránh nắng trực tiếp dễ gây cháy lá
  • Nhu cầu nước: Thấp đến trung bình. Tuỳ loài mà mức độ chịu hạn và chịu úng có khác nhau, tuy nhiên đa số chịu hạn tốt hơn chịu úng.
  • Nhu cầu độ ẩm: Từ trung bình đến cao. Philodendron có xu hướng thích môi trường có độ ẩm cao.
  • Nhu cầu gió thoáng: Môi trường càng thoáng gió càng kích thích sự phát triển của cây
  • Nhiệt độ lý tưởng: Từ 20 – 30 độ C. Một số loài sau khi thuần khí hậu ở một số vùng có thể sống tốt ở dải nhiệt độ rộng hơn, nhưng về cơ bản cây ưa nhiệt độ từ 20 độ C đến 31, 32 độ C. Khi nhiệt độ lạnh hơn hoặc nóng hơn cây có xu hướng ngừng sinh trưởng và rụng lá.
  • Nhu cầu phân bón: Nên bón phân NPK cân bằng hoặc các loại phân hữu cơ quanh năm khi nhiệt độ nằm trong khoảng 20 – 30 độ C.
  • Sâu bệnh thường gặp: Cây thường không có có các loại sâu bệnh đặc hữu, tuy nhiên tuỳ điều kiện môi trường mà cây có thể nhiễm một số loại bệnh và côn trùng phổ thông như: Rệp sáp, rệp, ve nhện (spider mites), ốc sên. 
  • Cách nhân giống thường gặp (Tham khảo một bài điển hình: [Wikicare] Philodendron Micans (Philodendron hederaceum Micans, Philodendron scandens Micans, Philodendron cuspidatum Micans): Giới thiệu, hướng dẫn chăm sóc và nhân giống):
    • Nhân giống bằng cách cắt đoạn cuttings có chứa nodes và cắm vào nước
    • Nhân giống bằng cách cắt đoạn cuttings có chứa nodes và trồng ra giá thể giữ ẩm và thoát nước tốt
    • Nhân giống bằng cách tách các cụm cây con.
    • Nhân giống bằng hạt (ít dùng)

Cây cảnh trong nhà tiêu biểu trong chi Philodendron

  • Danh sách tập trung các loài phổ thông, rẻ tiền 
  • Danh sách sẽ được cập nhật liên tục ạ
  • Giá sản phẩm là tham khảo tại hệ thống Codai.net ạ.

Danh sách các loài thuộc chi Philodendron

A

B

C

D

E

F

G

H

 

I–J

 

K–L

M

 

N–O

P

Q–R

S

T

U–V

W–Z

0988110300
chat-active-icon