[Ebook Việt Hoá] The Unexpected Houseplant: Acalyphas (Acalypha, chi Cỏ Tai Tượng)

  • Nguồn: [Ebook] The Unexpected Houseplant: 220 Extraordinary Choices for Every Spot in Your Home – Tovah Martin
  • Biên tập: Dũng Cá Xinh (Tháng 02/2022)
  • Dịch: Vui Nguyễn 

English

AUTUMN

The scene in the converted barn is stolen by a huge apothecary jar terrarium. Closer to the windows dwell a few Tillandsia spp. on the table and a flowering kale ‘White Peacock’ beside a sansevieria and kalanchoe.
The scene in the converted barn is stolen by a huge apothecary jar terrarium. Closer to the windows dwell a few Tillandsia spp. on the table and a flowering kale ‘White Peacock’ beside a sansevieria and kalanchoe.

Other people rend their clothes and mourn the loss of summer, but not me. I’ll miss the outdoor garden and fresh air just as much as the next guy, so I’m not actually dancing a jig. Still, there’s a quiet comfort that comes in autumn. That’s why I’m starting this book in fall, because it really is the beginning of the indoor gardening season. Autumn is all about gathering. It’s the time when all my green buddies are herded indoors. All are safe. All are warm. But even more to the point, all are close.

Indoors is a great place to be in autumn. Spaces that seemed lacking suddenly are overflowing with robust growing things. Those few summer months of increased light, open windows, and a porch sojourn do a world of good for plants. But the hunkered sense of intimacy in autumn is everything.

By autumn, plants have added girth. Those that have become too bulky get trimmed. But not many are curtailed, because there’s something truly sensual about brushing past branches and stems as I move around the house. It’s like all my botanical brethren are giving me the glad hand. It’s like we’re a team and this is the victory lap.

Simultaneously, there is a lot going on in autumn. Fall is no slouch. In the houseplant calendar, it really is a season worth looking forward to. Some plants missed the summer boat and need a longer season to swing into flowering mode—calla lilies come to mind immediately. Other plants, such as plectranthus, receive a signal from the shortening days to set buds. Even the citrus starts its winter performance with a dribble of precocious blossoms. But flowers aren’t the only game in town. In autumn, the foliage on houseplants glows, and the sunbeams coming through the windowpanes train a spotlight on the glory. I don’t mean to be smug. But autumn is my proudest moment.

With Plectranthus oertendahlii in my east-facing bedroom window, autumn is all promise and few regrets.
With Plectranthus oertendahlii in my east-facing bedroom window, autumn is all promise and few regrets.

AUTUMN AGENDA

It’s another clear case of Not In My Backyard. I do it. You do it. We all do it. We’ve sent our houseplants outside to play for a summer recess, and we’re in denial as the temperatures begin to drop. When the weather reports threaten the first touch of frost, it is not going to happen to me. Nope. Frost will smite someone else, maybe. But not here.

Well, in Zone 5 New England, frost always comes eventually. (The USDA has created a Hardiness Zone map to help us match our climate with garden plants outdoors. The average minimum temperature in Zone 5 is –10°F to –15°F.) And one day, I’m going to learn not to let it sneak up on me. I’ll gradually march my tender plants back inside from their summer sojourn outdoors and let them acclimate to the changes in light and heat while I’m still throwing windows open during the day. That way, the transition won’t be so abrupt. But I’m just as human as everyone else. So there’s an eleventh-hour panic when the weatherman lays down the law and everything is rushed inside. Considering the bedlam that ensues, it’s amazing that all the houseplants take the mass roundup in their stride. The scene could really be likened to a rodeo, with bleachers being dragged in, plant stands positioned, and piles upon piles of saucers lined up on standby, ready to be matched with a plant partner. As I see it, the trick is to get everything into its permanent position on the first run. You don’t want to be lifting and shuffling twice (or more).

And yet, every year the puzzle pieces are thrown up in the air (or at least totally disassembled) and reconfigured. A few plants have permanent stations—especially the largest individuals, such as the massive staghorn fern. Beyond that, every year is different. First and foremost, the plants are arranged according to light needs. The bright south windows receive the sun-lovers. Plants that can tolerate lower light conditions are paraded onto the east- and west-facing sills or plant stands near the sills.

After light, I stage plants as if designing a garden. I think about height, shape, texture, color, and how the containers look with their benchmates.

I even factor in the saucers and try to match them. If it weren’t such a mad rush, it would be the year’s highlight. When all is said and done, it’s a several-day affair that I savor. And it also goes without saying that I want to be home for the event. I don’t leave home in autumn without keeping tabs on the long-range forecast.

I know it sounds trivial, but I spend a lot of time matching pots with saucers. And in my home, this detail produces the most trading back and forth. When a saucer isn’t sufficiently large or deep to handle overflow, my wood floor suffers the consequences. I have no expensive furniture, and pretty much every flat surface is appropriate for plants. Still, even if a table is worth almost nothing in the dollar-and-cents market, I don’t want to mar its finish or paint. So everything gets a saucer or is put on a surface that will allow me to water without fear of mildew stains or worse. That’s important. But it’s also key to have saucers or other bases that befit your home. Doilies and cheap clear plastic saucers don’t work for me. Cork or another pad prevents mildew stains if I use a saucer that might sweat.

Some plants come in ahead of the crush. Several in my collection would rather not witness the gradual cooling outdoors, such as begonias. When temperatures dip below 50°F (10°C), they stop growing. Some of the more finicky rex begonias (which I avoid, by the way) start curling their leaves and become susceptible to leaf-spotting diseases and powdery mildew. Don’t put them through it. Ditto for gesneriads, which really don’t want the stress.

And speaking of temperatures, keep a gap between plants and heating vents when you’re placing your green refugees. Nothing confuses a plant as much as suddenly receiving a jet stream of dry, hot air when it just spent the last few months in the Great Outdoors. Actually, any plant (even individuals who haven’t been given a summer recess) might react badly to a steady diet of forced hot air. And don’t put plants on radiators when the heating season begins, or their soil will dry out irreparably and the roots will become parched.

That brings us to watering. I find myself watering more often in autumn when I first bring plants indoors. It helps ease the transition from outdoors to inside. And I continue to fertilize until Thanksgiving, when light levels dip, although I decrease the dosage and frequency as the days shorten.

Keep in mind that light changes in autumn. The rays stream into windows at a different angle. I’ve actually scorched jasmines by failing to monitor bright sunlight careening through a west window in fall. Plus, trees are suddenly dropping their leaves, allowing light to penetrate where it wasn’t previously a factor. In most cases, plants enjoy the additional light, but not always. Plants that prefer shade can be adversely affected. Keep an eye on things.

Many plants get haircuts when I bring them indoors. Pruning allows me to jam more plants into limited space, but it also reduces the amount of water each plant requires and readies the plant for lower light. Even more important, it holds the line on repotting. Unless a plant is so pot-bound that it’s a water guzzler, I prefer not to repot in autumn. Why provide fresh soil when most plants are moving into a season of diminished growth? Instead, I wait until spring.

After the initial re-entry, when everything green is hurled back into your stratosphere and comes solely under your influence again (no more shaking your fist at the Powers That Be and complaining for lack of rain), autumn is for soaking up the vibes again. Enjoy.

ACALYPHAS

I LOVE FLOWERS as much as the next guy. But you can’t always bank on them, especially indoors. Instead, you’ve got to hang your hat on something more stable. Superdeluxe foliage fills that slot. And that’s where Acalypha wilkesiana and its many cultivars (‘Bourbon Street’ and ‘Beyond Paradise’ are personal favorites), with their colorful (but not too over-the-top gaudy) leaves, come in handy for creating the right dynamic in an indoor garden. After all, indoor gardening is all about balance, and acalyphas give height as well as never-ceasing color of the foliar kind.

Wield the pruning shears, and Acalypha wilkesiana ‘Beyond Paradise’ (left) and A. wilkesiana ‘Bourbon Street’ (right) remain sufficiently compact to be windowsill worthy.
Wield the pruning shears, and Acalypha wilkesiana ‘Beyond Paradise’ (left) and A. wilkesiana ‘Bourbon Street’ (right) remain sufficiently compact to be windowsill worthy.

But let’s step back to talk about the flagship member of the acalypha crew. I used to grow red hot cat’s tail or chenille plant, Acalypha hispida, when I worked at Logee’s Greenhouses in Danielson, Connecticut. When I first came, back in the 1970s, an immense specimen monopolized an entire corner of a greenhouse. You had to brush past it to do any potting, which was a nice sensation, given the caterpillar-thick, bright-red, chenille-like streamers that dangle 8 inches (20cm) from the stems. Still a teenager and new to tropicals, I wasn’t the least bit apologetic about finding the plant fascinating. It’s big and outrageous. And yet, even then I acknowledged that, if you discounted the flowers, A. hispida doesn’t have a whole lot going for it. In later years, I totally avoided the chenille plant in my home. It lacks the qualities that make it worthwhile over the long haul.

Acalypha hispida illustrates the nexus of my experience with growing houseplants in my cottage. What works in a greenhouse doesn’t necessarily translate in your home. It’s like the difference between loving the baby elephant at the zoo and bringing him home with you. Plus, growing in a house is totally different than growing in a commercial greenhouse. You follow different practices and make different selections when a plant will become part of your daily life. Meeting the chenille plant at work was mildly amusing. Navigating around it close up and personal was another matter entirely. Plus, cleaning up its continual detritus of brown and deflated catkins is still another reason to give pause.

Although Acalypha hispida doesn’t tickle me, a slew of close relatives have appeared on the scene, and they raise the bar considerably. The difference is the foliage. Rather than putting their emphasis on the wacky flowers, A. wilkesiana and its many cultivars go for ravishing leaves and, as a bonus, throw their production of discrete little incidental furry catkins into the brew. Often, the catkins enhance the foliar pizzazz, but they aren’t key (although they also shed shamelessly).

Size-wise, most acalyphas are substantial plants. With the exception of Acalypha godseffiana, which has the potential for remaining much more compact but can gain girth with time, the rest quickly become 2 to 3 feet (60–90cm) in diameter. It is space well invested, though, because they pack quite a punch. And because the foliage is performing the stunts, the show is ongoing and uninterrupted. However, pruning is essential to carve the plant into shape; otherwise, it can become gangly. Do the whacking in summer to bask in the results when autumn and winter roll around. A sunny window is also a critical ingredient to keep the plant from becoming gangly. Like poinsettias, which are their relatives, they can tolerate lower light for a week or more while they’re on display for an event or family get-together.

Compared to Acalypha hispida, the rest of the brood is easy street. They don’t need the heavy dose of fertilizer that A. hispida demands, and they don’t have the same propensity to attract whiteflies. Spider mites can be in the cards if that pest is roving around. But I’ve never had the problem. All in all, they’re great houseplants.

Acalypha wilkesiana

  • ALSO CALLED: beefsteak plant, chenille plant, copper-leaf, Jacob’s coat, red hot cat’s tail, red hot poker
FLOWERS Furry, colorful catkins
FOLIAGE Cultivars have colorful leaves similar to coleus
SIZE 2–3 feet (60–90cm) in height
EXPOSURE Sunny
WATER
REQUIREMENTS
Moderately thirsty
OPTIMUM
NIGHTTIME
TEMPERATURE
55–65°F (12–18°C)
RATE OF GROWTH Fast
SOIL TYPE Humusy potting soil with compost included
FERTILIZING In early spring, summer, and late autumn only
PROBLEMS Spider mites are frequently an issue. Acalyphas are toxic and can cause a severe dermatological reaction.


Tiếng Việt

MÙA THU

The scene in the converted barn is stolen by a huge apothecary jar terrarium. Closer to the windows dwell a few Tillandsia spp. on the table and a flowering kale ‘White Peacock’ beside a sansevieria and kalanchoe.
Khung cảnh chuyển sang các terrarium. Gần cửa sổ có một vài cây Không khí (Tillandsia spp.) được đặt trên bàn và một vài cây Đuôi công bên cạnh một cây Đuôi hổ (Sansevieria) và Kalanchoe.

Mọi người đang sửa soạn cất quần áo và thương tiếc mùa hè sắp qua, còn tôi thì không. Tôi chỉ nhớ khu vườn ngoài trời và không khí trong lành chẳng kém gì ở mùa kế tiếp, do đó tôi không thực sự thích thú lắm. Tuy nhiên, mùa thu mang đến sự thoải mái và yên tĩnh. Đó là lý do tại sao tôi mở đầu cuốn sách bằng mùa thu, bởi vì đây thực sự là thời điểm bắt đầu mùa làm vườn trong nhà. Mùa thu là mùa thu hái. Đó là thời điểm mà tất cả những người bạn màu xanh lá cây của tôi đều sống trong nhà. Tất cả đều an toàn và ấm áp. Nhưng nhiều hơn là gần gũi.

Thu đến, nhà là một nơi tuyệt vời. Những không gian tưởng chừng như thiếu thốn bỗng chốc tràn ngập những mầm cây đang phát triển mạnh mẽ. Những tháng mùa hè nhiều nắng, mở cửa và ngồi nghỉ bên hiên nhà sẽ tạo nên một thế giới tốt đẹp cho thực vật. Nhưng cảm giác gần gũi vào mùa thu vẫn thú vị hơn. 

Thu đến, cây cối lớn thêm một vòng. Những cành cây quá cồng kềnh sẽ được cắt bớt. Nhưng không nên cắt quá nhiều cành, bởi vì có điều gì đó thực sự gợi cảm ở những cành cây và thân cây ấy khi tôi chuyển chúng vào trong nhà. Cảm giác giống như những người bạn thực vật đang vui mừng cùng tôi. Giống như chúng tôi là một đội và đây là khi chúng tôi giành chiến thắng.

Đồng thời, có rất nhiều thứ diễn ra vào mùa thu. Mùa thu với những điều tuyệt vời. Trong lịch trồng cây, mùa thu là một mùa đáng mong đợi. Những cây đã bỏ lỡ chuyến du ngoạn mùa hè và cần một mùa dài hơn để chuyển sang chế độ ra hoa — thì loa kèn (Calla lilies) chính là ứng cử viên sáng giá đó. Các cây khác, chẳng hạn như Húng chanh (Plectranthus), sẽ nhận tín hiệu của thời gian và tạo chồi. Ngay cả cam quýt cũng bắt đầu mùa đông với một chùm hoa nở sớm. Nhưng hoa không phải là thứ duy nhất. Vào mùa thu, những tán lá trên cây trồng trong nhà bừng sáng, và những tia nắng chiếu qua ô cửa sổ chiếu vào tạo ánh hào quang. Tôi không nói quá đâu. Nhưng mùa thu là khoảnh khắc đáng tự hào nhất đối với tôi.

With Plectranthus oertendahlii in my east-facing bedroom window, autumn is all promise and few regrets.
Với Plectranthus oertendahlii trong cửa sổ phòng ngủ hướng Đông, mùa thu là mùa của hứa hẹn và một chút hối tiếc.

ĐẠI HỘI MÙA THU

Đó là một trường hợp rõ ràng khác của trách nhiệm. Tôi, bạn, chúng ta đều cần có trách nhiệm. Chúng ta đưa cây trồng trong nhà ra ngoài vào mùa hè và mang chúng vào trong nhà khi nhiệt độ bắt đầu giảm xuống. Khi các bản tin thời tiết cảnh báo đợt băng giá đầu tiên, cây trồng của tôi vẫn an toàn. Sương muối sẽ ảnh hưởng đến nơi nào đó nhưng không phải ở đây.

Chà, cuối cùng sương giá cũng xuất hiện ở vùng độ cứng của nước Anh (USDA đã tạo ra bản đồ Vùng cứng giúp chúng ta điều chỉnh khí hậu tại nơi mình sống với các loại cây trồng trong vườn ngoài trời. Nhiệt độ trung bình tối thiểu ở vùng độ cứng là –10°F đến –15°F (-23 đến -26 độ C.) Và một ngày nào đó, tôi sẽ cố gắng để mức nhiệt này không thể lén lút tiếp cận cây của tôi. Tôi sẽ dần dần đưa những cái cây mềm mại của mình trở lại trong nhà sau chuyến du lịch dài mùa hè và để chúng thích nghi dần với những thay đổi về ánh sáng và nhiệt độ bằng cách mở cửa sổ vào ban ngày. Bằng cách đó, quá trình chuyển đổi sẽ không diễn ra quá đột ngột. Nhưng tôi cũng là con người như bao người khác. Vì vậy, tôi cũng sẽ hoảng loạn khi các nhà khí tượng yêu cầu tôi phải gấp rút đưa mọi thứ vào bên trong. Hãy nghĩ đến sự hỗn loạn xảy ra sau đó, thật đáng ngạc nhiên khi tất cả cây trồng đều có những bước tiến vượt bậc. Cảnh tượng này có thể được ví như một cuộc đua xe, với cây trồng ở xung quanh, các giá đỡ thực vật được định vị và xếp trên các đĩa hứng nước đã được xếp sẵn thành hàng, sẵn sàng được ghép đôi với một đối tác thực vật. Theo tôi thấy, bạn chỉ cần đặt mọi thứ vào vị trí cố định trong lần đầu tiên. Sau đó bạn sẽ không cần nâng lên hạ xuống trong lần thứ hai (hoặc nhiều hơn).

Chưa hết, mỗi năm bạn cần dỡ khung dây xuống (hoặc ít nhất là tháo rời hoàn toàn) và sắp xếp lại. Một số loài thực vật, đặc biệt là những cây lớn sẽ có khung dây cố định, chẳng hạn như Dương xỉ sừng hươu (Staghorn Fern) khổng lồ. Ngoài ra, mỗi năm sẽ khác nhau. Điều quan trọng nhất là cây cần được bố trí theo nhu cầu ánh sáng. Các cửa sổ hướng Nam phù hợp với những cây ưa ánh nắng mặt trời. Những cây có thể chịu được điều kiện ánh sáng yếu hơn sẽ được đặt trên các bệ cửa sổ quay về hướng Đông và Tây hoặc các giá trồng cây gần ngưỡng cửa.

Sau khi đã tìm được nguồn ánh sáng thích hợp, tôi sẽ xem xét đến vị trí đặt cây trong vườn từ chiều cao, hình dạng, kết cấu, màu sắc và những chậu cây sẽ trông như thế nào khi đặt cạnh nhau.

Tôi thậm chí còn xem xét cả những cái đĩa và cố gắng ghép chúng lại với nhau. Nếu không quá lộn xộn thì đó sẽ là điểm nhấn. Đây là một công việc mất đến vài ngày nên sau khi thực hiện xong, tôi sẽ tận hưởng thành quả. Và quả thật tôi muốn ở nhà để tận hưởng chúng. Tôi sẽ không rời nhà vào mùa thu mà không theo dõi các tab dự báo trong phạm vi dài ngày.

Tôi biết điều đó nghe có vẻ tầm thường, nhưng tôi đã dành rất nhiều thời gian để ghép chậu với đĩa hứng nước. Trong nhà tôi, công đoạn này yêu cầu nhiều sự dịch chuyển nhất. Khi một chiếc đĩa không đủ lớn hoặc không đủ sâu để xử lý nước tràn, sàn gỗ sẽ phải gánh chịu hậu quả. Tôi không có đồ nội thất đắt tiền, và hầu hết mọi bề mặt phẳng đều thích hợp đặt cây. Tuy nhiên, ngay cả khi một chiếc bàn gần như không có giá trị gì trên thị trường, tôi cũng không muốn làm hỏng bề mặt hay lớp sơn của nó. Vì vậy, cần đặt mọi thứ trên một tấm đĩa lót hoặc được đặt trên một bề mặt cho phép tôi tưới nước mà không sợ bị mốc hoặc tệ hơn. Điều này rất quan trọng. Nhưng nó lại là chìa khóa để bạn tìm được những chiếc đĩa hoặc đế lót khác phù hợp với ngôi nhà. Khăn lót và đĩa nhựa trong suốt rẻ tiền không phù hợp với tôi. Tôi hợp với nút chai hoặc một miếng lót ngừa nấm mốc nếu tôi sử dụng một chiếc đĩa hứng bị rỉ nước.

Một số loại cây rất dễ bị ảnh hưởng. Một số loại cây trong bộ sưu tập của tôi không thích nhiệt độ lạnh ngoài trời, chẳng hạn như Thu hải đường. Khi nhiệt độ giảm xuống dưới 50°F (10°C), chúng ngừng phát triển. Một số cây Thu hải đường to hơn bắt đầu xoăn lá, dễ bị đốm lá và phấn trắng. Do đó đừng nên để chúng ngoài trời lạnh. Với gesneriad chúng không thích căng thẳng.

Về nhiệt độ, hãy giữ khoảng cách giữa các cây và lỗ thoát nhiệt. Không có gì khiến cây cối bối rối bằng việc đột nhiên nhận được một luồng không khí khô nóng trong khi nó vừa mới trải qua vài tháng cuối cùng ngoài trời. Trên thực tế, bất kỳ loài thực vật nào (ngay cả những cây không được đưa ra ngoài vào mùa hè) đều có thể phản ứng không tốt với không khí nóng bức. Không đặt cây lên bộ tản nhiệt khi mùa nóng bắt đầu, nếu không đất của chúng sẽ khô đến mức không khắc phục được và rễ sẽ bị khô héo.

Từ đây chúng ta sẽ đề cập đến việc tưới nước. Khi lần đầu mang cây vào trong nhà, tôi để ý rằng cây cần nhiều nước hơn vào mùa thu. Nó giúp cây dễ dàng thích nghi với điều kiện thay đổi từ ngoài trời vào trong nhà. Tôi tiếp tục bón phân cho cây đến Lễ tạ ơn, khi mức độ ánh sáng giảm xuống, tôi giảm liều lượng và tần suất tưới nước.

Hãy nhớ rằng ánh sáng thay đổi vào mùa thu. Các tia sáng chiếu vào cửa sổ ở một góc độ khác. Tôi đã bị cháy nắng do không theo dõi được mức độ ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ phía tây vào mùa thu. Thêm vào đó, vào mùa này, cây cối rụng lá, nó làm cho ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ mà không bị gì cản trở. Trong hầu hết các trường hợp, cây trồng được hưởng ánh sáng bổ sung, nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Cây ưa bóng có thể bị ảnh hưởng xấu. Hãy để mắt đến mọi thứ.

Nhiều cây được cắt tỉa trước khi tôi mang chúng vào trong nhà. Việc cắt tỉa cho phép tôi để được nhiều cây hơn trong một không gian hạn chế, nó cũng làm giảm lượng nước mà cây cần và sẵn sàng nhận lượng ánh sáng thấp hơn. Quan trọng hơn, nó giữ vị trí quan trọng trong việc thay chậu. Trừ khi cây bị bó chặt trong chậu, tôi đề nghị không nên thay chậu vào mùa thu. Tại sao phải cung cấp đất tươi khi hầu hết thực vật đang chuyển sang mùa sinh trưởng kém? Tốt nhất, hãy đợi đến mùa xuân.

Sau lần thay chậu đầu tiên, khi mọi thứ đã được ném trở lại tầng bình lưu và chỉ chịu sự tác động của bạn (không còn phải run rẩy trước những người nắm giữ quyền lực và phàn nàn vì thiếu mưa), mùa thu là mùa để đắm mình trong những rung cảm. Hãy tận hưởng nó.

ACALYPHAS (Chi Cỏ tai tượng)

Tôi cũng YÊU HOA không kém gì. Nhưng bạn không thể lúc nào cũng đặt hi vọng vào chúng, đặc biệt là khi ở trong nhà. Thay vào đó, bạn cần đặt hi vọng vào thứ gì đó ổn định hơn. Những tán lá siêu sang lấp đầy chỗ trống đó. Và đó là nơi Tai tượng đỏ (Acalypha wilkesiana) và nhiều nhánh cây trồng khác của nó (‘Bourbon Street’ và ‘Beyond Paradise’ là những cây ưa thích), với những chiếc lá sặc sỡ (nhưng không quá lòe loẹt), phù hợp với sự năng động trong vườn trong nhà. Chốt lại, cần có sự cân bằng khi làm vườn trong nhà, và chi Acalypha là minh chứng về chiều cao cũng như màu sắc không ngừng của các loại lá.

Wield the pruning shears, and Acalypha wilkesiana ‘Beyond Paradise’ (left) and A. wilkesiana ‘Bourbon Street’ (right) remain sufficiently compact to be windowsill worthy.
Sử dụng kéo cắt tỉa, Acalypha wilkesiana ‘Beyond Paradise’ (trái) và A. wilkesiana ‘Bourbon Street’ (phải) vẫn còn nhỏ nên có thể đặt trên thành cửa sổ.

.Nhưng hãy lùi lại và nói về ứng cử viên số một của phi hành đoàn Acalypha. Tôi đã từng trồng Tai tượng đuôi chồn hay còn gọi là Acalypha hispida, khi tôi làm việc tại nhà kính Logee ở Danielson, Connecticut. Lần đầu tiên tôi đến đó là vào những năm 1970, ở đó có một cái cây khổng lồ độc chiếm toàn bộ một góc của nhà kính. Bạn phải đưa nó ra nếu muốn làm bất kỳ công việc trồng bầu nào khác, đó là một cảm giác thật tuyệt vời, với những bông hoa dài, màu đỏ tươi, trông giống đuôi chồn, dài khoảng 8 inch (20cm) treo lủng lẳng trên thân cây. Lúc đó tôi vẫn còn là một thiếu niên mới làm quen với cây trồng nhiệt đới, tôi không hề hối hận chút nào khi nhận thấy loài thực vật này rất hấp dẫn. Nó to dã man luôn. Tuy nhiên, ngay lúc đó tôi cũng phải thừa nhận rằng, kể cả bạn có giảm giá thì nó cũng chả đáng giá bao nhiêu. Do vậy, trong suốt những năm sau đó, tôi hoàn toàn không trồng cây Tai tượng đuôi chồn nào. Nó không có những phẩm chất khiến mình trở nên đáng giá trong một thời gian dài.

Tai tượng đuôi chồn đã cho thấy mối liên hệ giữa kinh nghiệm của tôi với việc trồng cây tại nhà. Những gì hoạt động tốt trong nhà kính không nhất thiết phải chuyển sang nhà ở. Nó giống như sự khác biệt giữa việc yêu thương chú voi con ở sở thú và mang nó về nhà với bạn vậy. Thêm vào đó, trồng cây trong nhà hoàn toàn khác so với trồng trong nhà kính thương mại. Bạn phải tuân theo các phương pháp thực hành khác nhau và phải có các lựa chọn khác nhau khi chúng đã trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của bạn. Gặp Tai tượng đuôi chồn ở nơi làm việc thật là vui. Tuy nhiên đến gần nó lại hoàn toàn là một vấn đề khác. Thêm vào đó, việc dọn dẹp những bông hoa đã chuyển nâu và héo úa lại là một lý do khác để bạn tạm dừng trồng chúng.

Mặc dù Tai tượng đuôi chồn không gây khó chịu cho tôi, nhưng một số họ hàng thân thiết đến chơi lại không thích thú lắm. Sự khác biệt nằm ở tán lá. Thay vì tập chung vào những bông hoa kỳ dị, Tai tượng đuôi chồn và nhiều nhánh khác của nó lại tập trung vào những chiếc lá đẹp mê hồn, như một phần thưởng, họ dùng những bông hoa đuôi chồn nhỏ bé rời rạc đó để làm dược liệu. Thông thường, những chiếc đuôi màu đỏ này sẽ làm tăng sự hấp dẫn của tán lá, nhưng đó không phải là chìa khóa tạo nên vẻ đẹp.

Về kích thước, hầu hết các loại cây thuộc chi Tai tượng đều là những loài thực vật có kích thước đáng kể. Ngoại trừ Acalypha godseffiana có kích thước nhỏ gọn hơn nhiều nhưng nó vẫn có thể tăng kích thước theo thời gian, những cây còn lại có đường kính từ 2 đến 3 feet (60–90cm). Tuy nhiên, đó là khi không gian rộng rãi. Và bởi vì những tán lá này rất rộng nên chúng vẫn có thể phát triển liên tục và không bị gián đoạn. Tuy nhiên, việc cắt tỉa là điều cần thiết để tạo hình cho cây; nếu không, trông nó sẽ rất thô kệch. Hãy cắt tỉa vào mùa hè để tận hưởng kết quả khi mùa thu và mùa đông kéo đến. Cửa sổ đầy nắng cũng là một phần quan trọng giữ cho cây trông không thô kệch. Giống như hoa trạng nguyên, họ hàng của chúng, chúng có thể chịu được ánh sáng yếu trong một tuần hoặc hơn khi chúng được trưng bày trong một sự kiện hoặc một buổi họp mặt gia đình.

So với Tai tượng đuôi chồn, những cây khác cùng họ rất dễ chăm sóc . Chúng không cần nhiều phân bón như Tai tượng đuôi chồn và chúng cũng không có xu hướng thu hút ruồi trắng. Ve nhện có thể gây hại cho cây khi bạn thấy nó di chuyển xung quanh. Nhưng tôi chưa bao giờ gặp vấn đề này. Tóm lại, nó là những cây trồng trong nhà tuyệt vời.

Acalypha wilkesiana

  • HAY CÒN GỌI LÀ: Beefsteak plant, chenille plant, copper-leaf, Jacob’s coat, red hot cat’s tail, red hot poker
HOA có lông, nhiều màu sắc
TÁN LÁ cây trồng có màu sắc tương tự như húng
KÍCH THƯỚC 2–3 feet (60–90cm)
ÁNH NẮNG có nắng
NHU CẦU VỀ NƯỚC Khô vừa phải
NHIỆT ĐỘ BAN

ĐÊM TỐI ƯU

55–65°F (12–18°C)
TỈ LỆ PHÁT TRIỂN nhanh
LOẠI ĐẤT đất bầu mùn có phân trộn
PHÂN BÓN Chỉ vào đầu mùa xuân, hè, và cuối thu
VẤN ĐỀ Ve nhện là vấn đề. Các cây thuộc chi Tai tượng độc và có thể gây ra các phản ứng da liễu nghiêm trọng

Xem thêm các phần khác của sách

Trả lời

0988110300
chat-active-icon