- Nguồn: Sách tiếng Anh bản cứng: The indestructible houseplant: 200 beautiful plants that everyone can grow – Tovah Martin
- Biên tập: Dũng Cá Xinh (Tháng 10/2021)
- Dịch: Quỳnh Nhi
English
Einstein is feeling destructive this morning. So far he has taken a bite out of a broom handle and a trowel—or, at least, he tried to gnaw them down to size. I sent him over to the carex and let him vent there. Indestructible has another definition around here. Anything on the premises has to withstand the Einstein test.
I should qualify that statement, because some of the plants in this book are poisonous to cats. Einstein is not a plant nibbler. He’s a swatter and a batter and a shredder and a bouncer, but he’s not an ingester. However, I keep poisonous plants at a respectful distance from his flying leap. No point in taking risks. Fortunately, none of the grasses I grow are in the poisonous category. Indeed, Einstein has his own little cat grass farm just for grazing. Other grasses get slashed and crushed at regular intervals (why sleep on a mound of pillows when you can flatten the resident carex?).
The carex is the scapegoat in the family, and it looks lovingly pawed, rearranged, and whipped up as a result. But it survives. Although the various grasses indoors don’t have the buzz-cut look that would make them appear totally cool, peace and harmony reign as long as Einstein is happy.
In my home, I grow ornamental grasses beyond the sedge group. But I would categorize most as just a tad more challenging than your average carex because of their (nearly) insatiable thirst for water. For example, there’s fountain grass, Pennisetum setaceum ‘Rubrum’, which I grow indoors. Other people measure their worth by the leather chairs and trendy pillows in their midst. If I make a late-night run into the kitchen and feel the soft brush of a pennisetum plume against my face, I figure life is good. Einstein is with me on this. He gets his vicarious fresh-air experience by being tickled by grass catkins and batting back at the pennisetum. The plant has also been a thrifty investment in time. It might require innumerable trips to the sink with the watering can, but just think of all the hours I might otherwise have to spend dangling cat toys. The pennisetum is a free catsitter and Einstein-entertainment station. Also in that category is fiber-optic grass, Isolepis cernua, which forms a dancing tuft just begging for a few fisticuffs.
Fescue is another favorite on the home front for my pawed sidekick and me. Einstein finds it infinitely smushable, especially blue-bladed Festuca glauca in all its very, very subtle nuances (can anybody tell the difference between the cultivars on the market?). Even half-flattened by a cat who thinks he’s still kitten-size, I find it looks a whole lot better indoors in a container than outside. Inside it goes about its steady business of doing absolutely nothing with the same lackadaisical attitude as in the front yard. It is no trouble whatsoever, if you discount fluffing occasionally and removing thatches of browned leaves. In other words, it never looks ravishing, but who needs beautiful when you’ve got 10 pounds of fur balanced on top of you?
The carex clan is wonderfully forgiving about water. They are not camels in the same sense as the ponytail palm, but you will not be doing relays with the watering can at their behest. Sometimes I push the limit, and I have learned they can be provoked to turn brown. But the beauty of carexes is that they forgive and forget. You can cut them back and they look even better than before. The fact that grasses just love a haircut is nothing new to the lawnmower clan. But it does translate nicely indoors.
Carex come in all shapes and size profiles. You could get Carex flagellifera ‘Toffee Twist’ and it would form a shower of tawny blades from the central base, like a pageboy hairdo. It looks wonderful in a squat urn (I put mine in a zinc container on the floor and let Einstein climb up into a soft grass-blade bed—it beats investing in a plush faux shearling throw). Or you could do Carex caryophyllea ‘Beatlemania’ with the reassurance that it would remain pretty much a tidy mini mop-top if contained in a tight pot with restricted root room. Whatever carex you select, they all instill the sense of garden in our homes and offices. Wrack my brain though I might, I cannot think of a carex that is not apropos for inside. Even Carex morrowii ‘Ice Ballet’ works.
When hosting the larger members of the genus (‘Ice Ballet’ being a good example), I suggest giving them generous root room in their container. I am growing one in a vessel that I have not drilled with drainage holes, and it’s doing just fine. The ample roots slurp up any extra moisture and keep the soil from going anaerobic, which leads to that sickening swampy smell in undrained pots. Of course, size might be a factor in your selection of an appropriate carex to bring home. The 24-inch-tall (61 cm) Carex muskingumensis might be more grass than you care to host.
For exciting spins, I try to hunt up variegated or colorful grasses to keep me riveted. But make your own choices. As for Einstein, he really does not care what color his grasses come in. Anything that furthers the daily swipe is okay with him.
QUENCHING THIRST
I am not prone to overwatering my houseplants. If anything, I tend to water too sparingly. But I know some of you just love to furnish drinks. In that case, certain plants in this book are for you. Get yourself a carex, fern, iresine, or moss, and you’ll be blissful. On the other hand, for those of you who need a few pointers on how to keep thirsty plants quenched, here goes.
When you’re potting the plant, leave plenty of room between the soil level and the rim of the container so you can fill it sufficiently. In the case of carex and other ornamental grasses, you might consider leaving more fill-up space than you would normally afford. Also, be sure to keep the plant repotted. Cramped roots will beg for water so frequently that they can be a nuisance. A quick repotting will save you loads of time.
Give thirsty plants a sufficiently deep saucer so they can slurp up water from below when necessary. In fact, if a thirsty plant dries out, soak it from below so the soil will work its sponge action rather than send the water down the sides and straight out the drainage hole. To prevent this, visit frequently with your watering can.
I keep a full watering can near thirsty plants. When I’m walking by and notice that a plant is dry but its neighbors are not, I can shoot a stream of water in the right direction. It also helps if you have a mom who telephones frequently. Perfect opportunity to water plants while chatting.
CAREX
Carex
ALSO CALLED sedge
EASIEST
SIZE |
Ranging from 5 to 12 inches (12 to 30 cm) high |
FOLIAGE |
Spiky or gracefully arched; often variegated |
OTHER ATTRIBUTES |
Satisfies your cat’s aggressive tendencies without getting shredded |
EXPOSURE |
East, west, or south |
WATER REQUIREMENTS |
Very thirsty |
OPTIMUM NIGHTTIME TEMPERATURE |
50–60°F (10–15°C) |
RATE OF GROWTH |
Slow |
SOIL TYPE |
Rich, humusy potting soil capable of retaining moisture with compost included |
FERTILIZING |
Early spring to late autumn |
ISSUES |
Requires a lot of water, plus removal of browning blades |
COMPANIONS |
Not a great plant for combo containers because of its drinking habit, but grow alongside geraniums, hoyas, peperomias, and rhipsalis |
Tiếng Việt
Sáng nay Einstein đang cảm thấy muốn hủy hoại thứ gì đấy. Cho đến hiện tại, nó đã cắn đứt cán chổi và một cái bay — hoặc, ít nhất, nó đã gặm nhấm chúng cho đến khi chúng trở nên nhỏ hơn. Tôi đã cho nó vài cây Cói túi (Carex) và để nó đùa nghịch ở đó. Những cây bất hoại ở nhà tôi có một thử thách khác. Bất cứ thứ gì trong khuôn viên đều phải chịu được bài kiểm tra khó khăn của Einstein.
Tôi nên xác nhận điều đó, bởi vì một số loài thực vật trong cuốn sách này có độc đối với mèo. Einstein không phải là con mèo thích ăn thực vật. Nó chỉ bắt, vờn và đập những cái cây, nhưng nó không thích cắn chúng. Tuy nhiên, tôi giữ những cây độc ở một khoảng cách mà cách xa tầm nhảy của Einstein. Không có ích lợi gì khi cố gắng chấp nhận những rủi ro không đáng có. May mắn thay, không có loại cỏ nào tôi trồng thuộc loại độc. Thật vậy, Einstein có những cây cỏ mèo nhỏ của riêng mình. Các loại cỏ khác thường xuyên bị vờn và dập nát (tại sao phải ngủ trên đống gối trong khi bạn có thể san bằng cây cối để nằm lên?).
Cây Cói túi (Carex) là ‘vật tế’ trong nhà tôi, và kết quả là chúng trông rất đáng yêu. Nhưng chúng vẫn tồn tại. Mặc dù các loại cỏ trong nhà trông giống như không được cắt tỉa và điều đó khiến chúng trông rất mát mẻ, nhưng mọi thứ đều tốt miễn là Einstein hạnh phúc.
Trong nhà tôi trồng các loại cỏ cảnh khác ngoài nhóm Cói. Nhưng tôi sẽ phân loại hầu hết là thách thức hơn một chút so với carex trung bình của bạn vì yêu cầu về tưới nước của chúng là khá nhiều. Ví dụ: Fountain grass (Cỏ voi tím), Pennisetum setaceum ‘Rubrum’, mà tôi trồng trong nhà. Những người khác đánh giá chũng bằng việc xem xét sự kết hợp của chúng với những đồ nội thất trong nhà. Nếu tôi thức khuya chạy vào bếp làm một việc gì đấy và có một cọng lông của cỏ cọ vào mặt tôi lúc đi ngang qua, tôi đã nghĩ rằng cuộc sống thật tốt. Einstein cũng thích chúng. Nó có được trải nghiệm những khoảng thời gian vui vẻ khi chơi với những cây cỏ mèo và sự bật trở lại của Cỏ voi (Pennisetum). Những cái câu cũng đã được chăm sóc kĩ càng bằng việc trích ra một chút thời gian. Chúng yêu cầu được tưới nhiều nước và tôi cũng mất nhiều thời gian để tưới nước cho nó. Nhưng nghĩ đến việc phải chơi với mèo hằng ngày, tôi nghĩ điều đó rất đáng. Pennisetum là một nơi trông mèo miễn phí và trạm giải trí vui chơi của Einstein. Trong đó cũng có Cỏ sợi quang, Isolepis cernua, tạo thành một bụi đung đưa chờ đợi móng vuốt mèo vờn đến.
Cỏ đuôi trâu (Fescue) cũng là một loại yêu thích khác của tôi. Einstein nhận thấy chúng có thể dễ bị cháy, đặc biệt là Festuca glauca với những cái lá xanh rất, rất tinh tế (có ai có thể phân biệt được sự khác biệt giữa các giống cây trồng trên thị trường không?). Ngay cả khi chúng chỉ có kích thước bằng một nửa bình thường thì dưới góc nhìn của một con mèo thì chúng vẫn chỉ bằng kích thước mèo con, tôi chúng ở trong nhà trông đẹp hơn khi ở ngoài trời. Khi ở trong nhà trông nó có vẻ ổn định hơn là khi ở ngoài trời trông chúng hơi ủ rũ. Sẽ không có vấn đề gì, nếu bạn thỉnh thoảng giảm bớt những cái lá mới và loại bỏ những chiếc lá bị thâm. Nói cách khác, nó trông không bao giờ đẹp mê hồn.
Chi Cói túi có thể vẫn sống nếu như bạn lỡ tưới nước cho chúng quá nhiều và điều đó thật tuyệt vời. Chúng không phải là lạc đà, nhưng bạn đôi khi sẽ quên và không tưới nước theo yêu cầu của chúng. Đôi khi tôi đã tưới nước quá đà và tôi biết được rằng những cái lá có thể bị chuyển sang màu nâu. Nhưng vẻ đẹp của Carexes là chúng có thể quên đi điều đó. Bạn có thể cắt chúng lại và trông chúng thậm chí còn đẹp hơn trước. Việc cỏ được cắt tỉa không có gì mới đối với những người yêu thích cắt tỉa. Nhưng chúng trông thật tuyệt với điều đó khi ở trong nhà.
Carex có nhiều hình dạng và kích thước khác nhau. Bạn có thể thấy được Carex flagellifera ‘Toffee Twist’ và nó sẽ tạo thành một vòi hoa sen có lưỡi nhọn từ phần đế trung tâm, giống như một kiểu tóc thời trang. Nó trông thật tuyệt vời trong một chiếc bình (tôi đặt cây của tôi vào một thùng kẽm trên sàn nhà và để Einstein trèo lên một chiếc giường bằng cỏ mềm). Hoặc bạn có thể trồng cây Carex caryophyllea ‘Beatlemania’ với sự đảm bảo rằng nó sẽ vẫn là một cây mini gọn gàng hơn nếu được đựng trong một cái chậu kín với không gian rễ bị hạn chế. Dù bạn chọn kiểu chăm sóc nào, chúng đều mang lại cảm giác thoải mái vườn trong nhà và văn phòng của chúng ta. Mặc dù tôi có thể đau đầu để suy nghĩ, nhưng tôi không thể nghĩ rằng Carex không phù hợp làm cây trồng trong nhà. Ngay cả Carex morrowii ‘Ice Ballet’ cũng tương tự như vậy.
Khi trồng những loại có kích thước lớn hơn của Chi Carex (‘Ice Ballet’ là một ví dụ điển hình), tôi khuyên bạn nên cho chúng không gian rộng rãi ở phần rễ trong chậu. Tôi đang trồng một cái trong một cái bình mà không khoan lỗ thoát nước và chúng vẫn sống tốt. Những bộ rễ dồi dào hút hết độ ẩm và giữ cho đất không bị bí khí, dẫn đến mùi hôi của đầm lầy khó chịu khi không được thoát nước. Tất nhiên, kích thước có thể là một yếu tố giúp bạn lựa chọn một cây Carex phù hợp để mang về nhà. Carex muskingumensis cao 24 inch (61 cm) có thể là loại cỏ mà bạn quan tâm.
Để có những không gian thú vị trong nhà, tôi cố gắng săn tìm những loại cỏ có nhiều màu sắc hoặc loang lổ. Nhưng hãy có sự lựa chọn của riêng bạn. Về phần Einstein, nó thực sự không quan tâm màu cỏ của mình ra sao. Bất cứ thứ gì có thể vuốt hàng ngày là được.
VẤN ĐỀ TƯỚI NƯỚC
Tôi không muốn trồng quá nhiều cây trong nhà của mình. Nếu bất cứ lí do nào, tôi có xu hướng tưới quá ít. Nhưng tôi biết một số bạn chỉ thích tưới nước cho cây trồng. Trong trường hợp đó, một số loại cây nhất định trong cuốn sách này là dành cho bạn. Hãy kiếm cho mình một cây Sơn ca, dương xỉ, Iresine hoặc rêu, và bạn sẽ thấy thật hạnh phúc. Mặt khác, đối với những người bạn cần một vài hướng dẫn về cách giữ cho cây được tưới nước tốt, hãy xem đây.
Khi bạn trồng cây trong chậu, hãy để lại nhiều khoảng trống giữa mức đất và vành của thùng để bạn có thể lấp đầy nó. Trong trường hợp chăm sóc cây cảnh và các loại cỏ trang trí khác, bạn có thể cân nhắc để lại nhiều không gian trống hơn mức bình thường. Ngoài ra, hãy đảm bảo luôn thay chậu cho cây. Rễ bị bó cứng sẽ thường xuyên hút nước đến mức chúng có thể gây nên nhiều phiền toái. Thay chậu sẽ giúp bạn tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Đặt cho cây một cái đĩa đủ sâu để chúng có thể húp nước từ bên dưới khi cần thiết. Trên thực tế, nếu cây khô, hãy ngâm cây từ bên dưới để đất phát huy tác dụng của nó thay vì đẩy nước xuống hai bên và đổ thẳng ra lỗ thoát nước. Để ngăn chặn điều này, hãy thường xuyên tưới nước cho cây của bạn.
Tôi để một bình nước đầy gần những cây đang yêu cầu nhiều về việc tưới nước. Khi tôi đi ngang qua và nhận thấy một cái cây khô nhưng cái cây bên cạnh thì không, tôi có thể tưới một chút theo đúng hướng. Nó cũng hữu ích nếu bạn có mẹ gọi điện thoại thường xuyên. Cơ hội hoàn hảo để vừa tưới cây vừa trò chuyện.
Chi Cói túi
Carex
Thường được gọi là sedge
KÍCH THƯỚC |
Cao từ 5 đến 12 inch (12 đến 30 cm) |
TÁN LÁ |
Có gai hoặc cong một cách duyên dáng; thường xuyên |
ĐẶC ĐIỂM KHÁC |
Đáp ứng xu hướng hung hăng của mèo mà không bị tổn thương |
VỊ TRÍ ĐẶT |
Đông, Tây hoặc Nam |
YÊU CẦU VỀ TƯỚI NƯỚC |
Rất khát |
NHIỆT ĐỘ VỀ ĐÊM TỐI ƯU |
50–60°F (10–15°C) |
TỶ LỆ TĂNG TRƯỞNG |
Chậm |
LOẠI ĐẤT |
Đất bầu giàu mùn có khả năng giữ ẩm với phân trộn bao gồm |
BÓN PHÂN |
Đầu mùa xuân đến cuối mùa thu |
VẤN ĐỀ |
Cần nhiều nước, cộng với việc loại bỏ các lá nâu |
KẾT HỢP |
Không phải là một loại cây tuyệt vời cho các thùng chứa kết hợp vì yêu cầu về nước nhiều của chúng, nhưng có thể phát triển cùng với cây Phong lữ, Hoyas, peperomias và rhipsalis. |