Nguồn: Tạp chí Bonsai Focus English Edition T9/T10 2016
Dịch và biên tập: Dũng Cá Xinh (14/08/2021)
English
No such thing as an average day
Andrew Sellman lives his bonsai passion at the garden of the Urushibata family, the Taisho-en
- Text and photography: Andrew Sellman / Bonsai Focus Studio
It’s a strange thing to some, evento myself at times, to travelhalfway across the globe, leave your home, family and friends in the search of expanding your knowledge in the art of grow- ing miniature trees in pots. This is tells of such a journey, to Taisho-en, Shizouka, Japan.
Advanced techniques
The nursery was originally known for its shohin, but now is one of the most di- verse nurseries in Japan. This was evident the very moment I stepped into Taisho-en. I have been to Japan many times and been to numerous nurseries, but I have never seen such an array of species and sizes, from 10 cm / 4″ up to ancient towering junipers. The nursery is run by Nobuichi Urushibata and his son Taiga. Nobuichi has been hard at work on bonsai for more than 40 years and specialises in shohin and highly advanced grafting techniques.
Over the years I have seen many articles of Urushibata-san doing unsurpassed work, from his grafting techniques, to the development of amazing shohin in an astonishingly short time. This is one of the main reasons I wanted to study at Taisho-en.
Oyakata
From the moment I arrived I was put to work. I wired and unwired, pruned and defoliated due to the huge number of trees at Taisho-en. There is no choice but to work on trees of quality under the watchful eye of Oyakata as Nobuichi is called. He helps with your work while dealing with his customers, answering the phone and working on trees himself.
Being in such a restricted environment is an amazing way to really focus on bonsai. My particular room had no television and no internet, the only entertainment was a huge box full of Japanese bonsai magazines, so after spending 12 hours in the nursery I would come home with a takeaway Katsu curry and spend my nights researching what it is that truly makes great bonsai.
Japanese education
There is no such thing as an average day at Taisho-en and bonsai is not your only job. As Oyakata informed me on the day that I arrived ‘This is not just for your bonsai education, it also addresses moral Japanese education. A bonsai master is many things beyond a bonsai artist. He is builder, a labourer, a plumber.’ During my stay I experienced this first hand, from moving wheelbarrows of soil to building polytunnels for winter storage. On top of these odd jobs, I worked on bonsai — a lot of bonsai.
Starting with the restyling of several run of the mill field-grown junipers, the work then shifted to the autumn chores of maples. Removing leaves, light pruning and rewiring of many of the hundreds of maples to be found in the nursery. When surrounded by such inspiration and without everyday distractions, one could complete the work on the trees quite quickly.
The highlight of my stay
I had the opportunity to work on some great trees while studying at Taisho-en, but a certain Japanese black pine takes the biscuit. Towards the end of my stay, Oyakata gave me the great privilege of restyling a 39-year-old black pine, grown from seed. I unwired the tree, removed unwanted branches and shoots and then took on the painstaking job of rewiring every branch to its tips. After 20 hours of work (of which 16 hours was just wiring) the tree was complete. Then after a quick review of my work the tree was set out on the sales benches. To work on a tree of such quality was truly an honour and the highlight of my stay.
Hard work
Seeing Urushibata-san’s hard work and what he has created, really proves that if you dedicate yourself to something and you truly devote your heart and soul to this art, the possibilities are endless.
This ethic is something I hope to take home and help to spread throughout the growing Australian bonsai community. Technique and knowledge are extremely important, but without the desire to really push yourself and your bonsai, never to settle for the results, always to look for ways to expand, grow and become better at what you do, that is just what I think is needed in the developing Australian bonsai scene.
I would come home with a takeaway curry and spend my nights studying what makes a great bonsai.
Master or Oyakata?
There are many stories or myths of bonsai Masters bullying their apprentices. But not at Taisho-en where things are a little different, especially as Nobuichi Urushibata-san is not referred to as Mr Urushibata or Urushibata- san or even Sensei, but Oyakata. But what does Oyakata mean? ‘Oya’ (親) means parent, ‘Kata’ (方) the way; if said together it means something like ‘The way of the parent’. However, if you Google-search the origin of the word ‘oyakata’ the meaning is clearly ‘master’.
Tiếng Việt
Không có một ngày nào là ngày bình thường.
Andrew Sellman sống với đam mê Bonsai của mình tại khu vườn của gia tộc Urushibata, Taisho-en
- Bài và ảnh: Andrew Sellman / Bonsai Focus Studio
Đôi khi, thật kỳ lạ đối với một số người, ngay cả đối với bản thân tôi, đi du lịch khắp thế giới, rời khỏi nhà, gia đình và bạn bè để tìm kiếm mở rộng kiến thức về nghệ thuật trồng cây thu nhỏ trong chậu. Đây là câu chuyện kể về một cuộc hành trình đến Taisho-en, Shizouka, Nhật Bản.
Những kỹ thuật nâng cao
Vườn ươm ban đầu nổi tiếng với những cây Bonsai mini (Shohin), nhưng hiện nay là một trong những vườn ươm đa dạng nhất ở Nhật Bản. Điều này được thể hiện rõ ngay khi tôi bước chân vào Taisho-en. Tôi đã đến Nhật Bản nhiều lần và đến nhiều vườn ươm, nhưng tôi chưa bao giờ nhìn thấy hàng loạt cây Bonsai kích thước như vậy, từ 10 cm / 4 ” cho đến những cây Bách xù cổ thụ hình tháp. Vườn ươm do Nobuichi Urushibata và con trai ông Taiga Urushibata điều hành. Nobuichi đã làm việc chăm chỉ với Bonsai trong hơn 40 năm và chuyên về shohin cũng như các kỹ thuật ghép cây cao cấp.
Trong những năm qua, tôi đã thấy nhiều bài báo nói về Urushibata-san. Anh đã làm những công việc tuyệt vời, từ phát triển kỹ thuật ghép cành đến việc trồng cây Shohin tuyệt vời trong một thời gian ngắn đáng kinh ngạc. Đây là một trong những lý do chính mà tôi muốn học tại Taisho-en.
Oyakata (Thầy)
Ngay từ khi tôi đến, tôi đã được làm việc. Tôi được đi dây và gỡ dây, cắt tỉa và tuốt lá do số lượng cây rất lớn ở Taisho-en. Không có lựa chọn nào khác ngoài làm việc trên những cây có chất lượng dưới sự giám sát của Oyakata (Thầy – cách mọi người gọi Nobuichi). Anh ấy giúp bạn làm việc trong khi giao dịch với khách hàng, trả lời điện thoại và tự mình làm việc trên cây.
Ở trong một môi trường hạn chế như vậy là một cách tuyệt vời để thực sự tập trung vào Bonsai. Căn phòng đặc biệt của tôi không có tivi và không có internet, thứ giải trí duy nhất là một chiếc thùng khổng lồ chứa đầy tạp chí Bonsai Nhật Bản, vì vậy sau 12 tiếng ở vườn ươm, tôi sẽ trở về nhà với một món cà ri Katsu mang đi và dành cả đêm để nghiên cứu xem điều gì thực sự tạo ra một cây Bonsai tuyệt vời.
Giáo dục theo phong cách Nhật Bản
Không có gì gọi là một ngày bình thường ở Taisho-en và Bonsai không phải là công việc duy nhất của bạn. Như Oyakata đã thông báo cho tôi vào ngày tôi đến ‘Ở đây không chỉ để dạy Bonsai cho bạn, mà còn đề cập đến việc giáo dục đạo đức của người Nhật. Một bậc thầy về Bonsai bao gồm rất nhiều điều cao hơn một nghệ nhân Bonsai. Người đó vừa là thợ xây, người lao động, vừa là thợ sửa ống nước.’ Trong thời gian ở đây, tôi đã trải nghiệm điều này lần đầu tiên, từ việc di chuyển xe cút kít bằng đất đến xây dựng các đường hầm để lưu trữ cây trong mùa đông. Ngoài những công việc lặt vặt này, tôi còn làm việc trên Bonsai – rất nhiều Bonsai.
Bắt đầu với việc tạo dáng lại một số cây Bách Xù được trồng ngoài ruộng, sau đó chuyển sang các công việc mùa thu của cây Phong. Loại bỏ lá, tỉa nhẹ và đi dây lại hàng trăm cây Phong được tìm thấy trong vườn ươm. Khi được bao quanh bởi nguồn cảm hứng như vậy và không có phiền nhiễu hàng ngày, người ta có thể hoàn thành công việc trên cây khá nhanh chóng.
Điểm nổi bật trong thời gian tại đây của tôi
Tôi đã có cơ hội làm việc trên một số cây lớn khi học tại Taisho-en, nhưng có một cây thông đen Nhật Bản thực sự làm tôi ngạc nhiên. Vào cuối thời gian lưu trú của tôi, Oyakata đã cho tôi đặc ân lớn là trồng lại một cây thông đen 39 tuổi, được trồng từ hạt. Tôi tháo dây cho cây, loại bỏ các cành và chồi không mong muốn và sau đó bắt đầu công việc chăm chỉ đi dây lại từng cành cho đến ngọn của nó. Sau 20 giờ làm việc (trong đó 16 giờ chỉ việc đi dây) cây đã hoàn thành. Sau khi xem xét nhanh công việc của tôi, cây đã được đặt trên băng ghế bán hàng. Được làm việc trên một cái cây có chất lượng như vậy thực sự là một vinh dự và là điểm nhấn trong kỳ nghỉ của tôi.
Chăm chỉ
Nhìn thấy công việc khó khăn của Urushibata-san và những gì anh ấy đã tạo ra, thực sự chứng minh rằng nếu bạn cống hiến hết mình cho một thứ gì đó và bạn thực sự dành cả trái tim và tâm hồn của mình cho nghệ thuật này thì khả năng sáng tạo là vô tận.
Đạo đức này là điều mà tôi hy vọng sẽ mang về nhà và giúp phổ biến khắp cộng đồng cây cảnh Úc đang phát triển. Kỹ thuật và kiến thức là vô cùng quan trọng, nhưng sẽ vô nghĩa nếu không có mong muốn thực sự thúc đẩy bản thân và Bonsai của bạn. Đừng bao giờ chấp nhận kết quả, hãy luôn tìm cách mở rộng, phát triển và trở nên tốt hơn trong những gì bạn làm, đó chỉ là những gì tôi nghĩ là cần thiết trong bối cảnh Bonsai Úc đang phát triển.
Tôi sẽ trở về nhà với một món cà ri mang đi và dành cả đêm để nghiên cứu xem điều gì tạo nên một cây Bonsai tuyệt vời.
Bậc thầy hay Oyakata?
Có rất nhiều câu chuyện hoặc huyền thoại về những Bậc thầy Bonsai bắt nạt những người học việc của họ. Nhưng không phải ở Taisho-en. Thậm chí ở đây còn có một chút khác biệt, đặc biệt là Nobuichi Urushibata-san không được gọi là Mr Urushibata hay Urushibata-san hay thậm chí là Sensei (thầy), mà là Oyakata. Nhưng Oyakata có nghĩa là gì? ‘Oya’ (親) có nghĩa là cha mẹ, ‘Kata’ (方) là con đường; nếu được nói cùng nhau, nó có nghĩa là một cái gì đó giống như ‘Con đường của cha mẹ’ (có nghĩa vừa như người thầy vừa như người cha). Tuy nhiên, nếu bạn tìm kiếm nguồn gốc của từ ‘oyakata’ trên Google thì sẽ được dịch nhanh là “Thầy”.